Dù gì, cũng hiếm lắm mới thấy được cảnh Sở Ninh Dực căng thẳng mà.
Lần trước lúc anh căng thẳng là vì hai nhóc Bánh Bao ra đời. Khi ấy, anh hồi hộp đến mức tay toát đầy mồ hôi lạnh, còn lo lắng hơn cả cô.
“Đảo kim cương?” Tâm trạng của Lawrence cũng dịu xuống.
Thủy An Lạc nghĩ, chắc ông già này thần kinh cũng không được bình thường rồi.
“Ông cũng biết đấy, tôi muốn đi thì dễ như trở bàn tay, nhưng tôi không thể đưa vợ con tôi theo được, thế nên tôi không việc gì phải lừa ông hết.” Sở Ninh Dực trấn an cho bản thân bình tĩnh lại.
Tất nhiên đây là lời nói thật, anh muốn đi, không thành vấn đề, đưa Thủy An Lạc theo cùng, có lẽ cũng được, nhưng giờ còn có cả Bánh Bao Rau nữa, đây chính là một vấn đề lớn.
Thủy An Lạc khẽ bặm môi, cô cảm nhận được khẩu súng đang từ từ rời khỏi mình, lúc này người cô mới thả lỏng hẳn được.
“Chuyện ở đảo kim cương cậu biết được bao nhiêu?” Lawrence cất súng đi, thừa nhận sự thật anh không thể đi được.
Sở Ninh Dực lại kéo hai mẹ con ra đằng sau, “Không nhiều không ít, vừa đủ dùng thôi.” Sở Ninh Dực trầm giọng cất tiếng, “Một khi đảo kim cương bị bán đi, như vậy thì di chúc của công chúa Delia năm đó cũng sẽ được công bố.” Lúc nhắc tới công chúa Delia, Sở Ninh Dực còn cố tình nói chậm lại, quả nhiên nhìn thấy sắc mặt Lawrence khẽ biến.
“Cậu biết chuyện di chúc?” Lawrence kinh ngạc.
“Vừa biết, lịch sử nước M cũng không phải ít
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-hon-nhan-vo-truoc-om-con-chay/890006/chuong-1674.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.