Kiều Nhã Nguyễn thay quần áo xong đi ra, ngồi xuống giường chỉnh trang lại ống quần, “Bà suy nghĩ kỹ chưa, tên kia là của chị đây, cho cưng suy nghĩ lại đấy. “ Kiều Nhã Nguyễn nói xong liền đứng dậy đi ra ngoài.
“Này, bà đi đâu đấy?” Triệu Phi Phi vội vàng từ trên giường nhảy xuống, mở miệng hỏi.
“Đi nhiệt tình yêu thương công việc.” Kiều Nhã Nguyễn nói xong đã ra khỏi ký túc xá.
Triệu Phi Phi hiếu kỳ, đi theo tới cửa nhưng không xuống phía dưới cùng cô.
Lúc Kiều Nhã Nguyễn tìm được Sư Hạ Dương, anh ta đang bàn bạc với mấy người đồng nghiệp.
Kiều Nhã Nguyễn báo cáo một tiếng rồi đi vào, Sư Hạ Dương mới bảo mấy người kia đi.
“Chuyện gì thế?” Sư Hạ Dương vừa rót nước vừa mở miệng hỏi.
“Có người nói mấy ngày nữa anh sẽ ra ngoài làm nhiệm vụ, đến nước M.” Mắt Kiều Nhã Nguyễn sáng rực lên.
“Rình trộm bí mật quân sự, cẩn thận bị cấm túc.” Sư Hạ Dương trầm giọng nói.
Kiều Nhã Nguyễn bước tới bỏ bình nước xuống, “Đưa tôi đi cùng đi.”
“Đừng mơ, nhân sự đã được xác định rồi.” Sư Hạ Dương cự tuyệt, không buồn cầm lấy bình nước, xoay người lại.
“Các anh nhất định đang thiếu một quân y, tin tôi đi.” Kiều Nhã Nguyễn tiếp tục bám theo.
“Vì một Phong Phong, đến cả cửa sau cô bắt đầu chịu đi rồi à?” Sư Hạ Dương cười xùy thành tiếng.
“Tôi giúp anh kéo dài thời gian với ba mẹ anh một năm, thế nào?” Kiều Nhã Nguyễn nói.
Sư Hạ Dương nhướng mày, yêu cầu này trái lại là có thể cân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-hon-nhan-vo-truoc-om-con-chay/889970/chuong-1638.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.