Kiều Nhã Nguyễn nhìn bóng lưng xa dần của Phong Phong. Anh ấy thích Niệm Niệm như vậy lại còn biết chăm trẻ con hơn cả cô nữa, nhất định là anh ấy rất thích trẻ con.
Tiếc là, Tiểu Bất Điểm của bọn họ không có được niềm hạnh phúc này.
“Phong Phong, không quay lại được, cứ để một mình em chịu đau đớn là được rồi.” Kiều Nhã Nguyễn thấp giọng lẩm bẩm.
Phong Phong quay về rất nhanh, trong tay anh ta cầm một ít trái cây và một con chim trĩ.
Kiều Nhã Nguyễn chớp chớp mắt sau đó nhận lấy trái cây mà Phong Phong ném tới. Anh định đi xử lý con chim kia.
“Tay anh còn đau đấy, để em làm cho!” Kiều Nhã Nguyễn nói rồi vươn tay cướp lấy.
Phong Phong ngẩng đầu nhìn cô một cách ai oán, sau đó quay lưng không thèm để ý đến cô nữa.
Kiều Nhã Nguyễn: “...”
Anh zai, anh tức giận cái gì thế hả?
Kết hôn còn chưa kết hôn mà đã tính chuyện con cái gì chứ, cái tên này cũng vừa phải thôi chứ.
Kiều Nhã Nguyễn đi tới trước mặt Phong Phong. Phong Phong lại xoay người quay lưng với cô.
Như thế suốt mấy lần, chim trĩ còn chưa được vặt lông xong thì Phong Phong đã nổi giận.
“Em làm cái gì thế?” Phong Phong tức giận gào lên.
“Phụt...” Kiều Nhã Nguyễn nhịn không nổi mà cười phá lên, cô ngồi xổm xuống ngăn không cho Phong Phong đưa lưng về phía mình. Nếu cái người này đã chạm được tới trái tim cô vậy thì tại sao phải để tức giận làm lãng phĩ thời gian của họ chứ.
Kiều Nhã Nguyễn cười cười,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-hon-nhan-vo-truoc-om-con-chay/889929/chuong-1597.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.