Có tin hay không?
Thật ra là cô có tin.
Thế nhưng Kiều Nhã Nguyễn lại không muốn nói ra miệng.
Phong Phong vẫn cứ chờ câu trả lời của cô, như thể nếu anh ta không có được câu trả lời mà mình muốn thì nhất quyết không rời đi.
“Em cảm thấy anh mà còn không đi thì A Sơ sắp đuổi kịp đến nơi rồi đấy.” Kiều Nhã Nguyễn hầm hừ nói.
Phong Phong nheo mắt, anh ta xốc Kiều Nhã Nguyễn lên lần nữa rồi lại tiếp tục bước về phía trước.
“A Sơ à, gọi thân mật thật đấy nhỉ.” Phong Phong lành lạnh nói.
Kiều Nhã Nguyễn đập một cái lên vai anh ta: “Anh có ý gì hả? Người ta vừa mới cứu em đấy.”
“Vậy chẳng phải cũng là anh ta ép em đến nước này còn gì!” Phong Phong mạnh mẽ phản bác.
Kiều Nhã Nguyễn: “...”
Móa, đầu óc của cái tên này bắt đầu hoạt động từ lúc nào thế hả?
“Anh cứ nhất quyết phải nói chuyện về gã đàn ông khác với em vào lúc này sao?” Kiều Nhã Nguyễn cảnh cáo nói.
Phong Phong tiếp tục lầm lũi cúi đầu nhìn lá cây, chỉ dám hừ một tiếng nho nhỏ coi như kết thúc chủ đề này.
“Anh có đi nhầm không thế?” Kiều Nhã Nguyễn nhìn khung cảnh xung quanh càng ngày càng sâu hút thì nhịn không được hỏi.
“Không sao đâu, mấy cái này chắc chắn đám người A Sơ kia cũng biết, nếu chúng ta đi ra ngoài thì sớm muộn gì cũng bị hắn ta đuổi theo thôi, chẳng thà chúng ta đi ngược lại còn hơn.” Phong Phong trầm giọng nói.
Kiều Nhã Nguyễn hơi khựng lại, cô nghĩ đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-hon-nhan-vo-truoc-om-con-chay/889928/chuong-1596.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.