Nếu cái thứ này mà tiếp tục leo lên thì chắc chắn cô phải bật đèn, chỉ là ko biết chân của cô có xong đời luôn không.
“Cô Kiều, tôi nói...” Gã cầm đầu thấy được Kiều Nhã Nguyễn nhưng đồng thời cũng thấy được cái thứ trên đùi cô: “Lùi lại phía sau! Là rắn Tàng Thanh!”
“Chẳng phải mấy người muốn dẫn tôi đi sao? Tới đây nào!” Kiều Nhã Nguyễn bật cười, con rắn kia lại tiến lên trên một chút, nhưng dường như nó chỉ muốn leo lên mà thôi chứ tạm thời chưa có ý định gì khác.
“Cô Kiều! Vì mạng sống của cô, tốt nhất cô đừng có di chuyển!” Gã trầm giọng nói.
“Ui chao, con mắt nào của anh thấy ông đây di chuyển hả? Chẳng phải là do các người khiến ông đây biến thành cái dạng này à?” Kiều Nhã Nguyễn nói cũng không dám nói to: “Này, anh tên là gì?”
“A Sơ.” Gã đàn ông nói, trong tay gã đã giơ lên khẩu súng và nhắm thẳng vào con rắn nhỏ màu xanh thẫm trên đùi Kiều Nhã Nguyễn.
“A Sơ, mạng của tôi vẫn còn đáng tiền đúng không?” Kiều Nhã Nguyễn nuốt nước bọt, nói.
“Mạng của cô chẳng đáng mấy đồng hết, cơ mà người của cô đáng giá cho nên tôi sẽ không để cô chết!” A Sơ vừa nói vừa hơi nheo mắt lại, con rắn kia quá nhỏ, muốn nhắm vào nó cũng rất khó khăn.
Con rắn kia leo đến vai của Kiều Nhã Nguyễn thì thè cãi lưỡi đỏ chót của nó ra, Kiều Nhã Nguyễn có thở cũng ko dám thở quá mạnh.
“Cô có sợ chết không?” A Sơ đột nhiên lên tiếng.
“Tôi sợ bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-hon-nhan-vo-truoc-om-con-chay/889926/chuong-1594.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.