Kiều Nhã Nguyễn đi rồi, Phong Phong ở trong phòng ngủ rất lâu rồi mới đi xuống phòng khách, bởi vì Tiểu Sư Niệm buồn ngủ rồi.
***
Trong phòng khách Sở gia, vào lúc này vẫn là một đống hỗn độn, Thủy An Lạc bóp bóp eo mình nhìn thím Vu đang thu dọn đồ đạc rồi qua giúp bà một tay.
“Thím Vu, ngày mai cháu sẽ đưa ba đứa nó qua bên nhà chính, lần này thím không cần đi cùng đâu.” Thủy An Lạc nói.
Thím Vu hơi khựng lại: “Làm sao thế?”
“Phong Phong bị thương, trong nhà cón có Tiểu Sư Niệm nữa cho nên cháu muốn nhờ thím qua đó chăm sóc bọn họ.” Thủy An Lạc trả lời.
Phong Phong bị thương?
Thím Vu hơi khưng lại, nhưng rất nhanh lại khôi phục vẻ bình thường.
“Sao tự dưng Phong thiếu lại bị thương thế?” Thím Vu vừa cúi đầu dọn dẹp đồ chơi vừa giả bộ như lỡ đãng hỏi thăm.
“Lúc anh ta đóng phim thì xảy ra chút chuyện ngoài ý muốn. Sáng sớm mai thím qua đó đi, cháu sợ một mình anh ta không chăm sóc Tiểu Sư Niệm được.” Thủy An Lạc vừa nói vừa đậy thùng đồ chơi lại, sau dó đẩy tới góc tường.
Thím Vu đứng dậy rồi chỉnh lại quần áo của mình: “Vậy thì sáng mai tôi sẽ qua đó.” Thím Vu vừa nói vừa vừa quay về phòng mình.
Sở Ninh Dực dựa vào lan can trên lầu nhìn Thủy An Lạc, khóe môi khẽ cong lên.
Thủy An Lạc ngẩng đầu nhìn chồng mình một cách tò mò, như đang muốn hỏi anh làm gì vậy?
Thủy An Lạc tắt đèn dưới lầu rồi mới xoay người lên nhà.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-hon-nhan-vo-truoc-om-con-chay/889912/chuong-1580.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.