“Tốt nhất là mày đừng để tao tìm được chứng cứ, nếu không thì mặc kệ mày có là ai tao cũng không bỏ qua cho mày đâu!” Kiều Nhã Nguyễn nói xong liền xoay người đi tới chỗ Tiểu Sư Niệm.
Thủy An Kiều tức giận hằm hằm nhìn bóng lưng của Kiều Nhã Nguyễn, thế mà lại không giết chết được con bé khốn khiếp kia, đúng là ngoài ý muốn của cô ta.
“Xem ra đúng là rất náo nhiệt.” Vị phu nhân đứng ở cửa rốt cuộc cũng lên tiếng.
Kiều Nhã Nguyễn ôm Tiểu Sư Niệm xoay lại, lúc này hai tay của Phong Phong đã được sơ cứu qua rồi quấn vải xô, thế nhưng vẫn cần đến bệnh viện để xử lý.
“Niệm Niệm, con qua đây.” Phong Phong nhíu mày nói.
Tiểu Sư Niệm lập tức tuột xuống khỏi người của Kiều Nhã Nguyễn rồi chạy tới bên cạnh Phong Phong: “Ba Đẹp Trai, ba không sao chứ?"
Vị phu nhân kia mặc một bộ sườn xám màu lam cực đẹp, đi một đôi cao gót cùng màu, từng bước đi đều vô cùng tao nhã.
“Vũ Văn phu nhân! Sao cô lại tới đây?” Đạo diễn vội chạy ra đón, xem ra hôm nay bọn họ không thể tiếp tục quay phim được nữa rồi.
Vũ Văn phu nhân hơi cong môi: “Qua đây xem thế nào, vừa hay lại được xem một màn kịch hay này, lát nữa cậu James cũng sẽ tới.”
Thủy An Kiều hơi khựng người lại, cô ta bắt đầu bồn chồn trong lòng: “Bà là ai?”
“Tôi là ai?” Vũ Văn phu nhân nhìn cô ta từ trên xuống dưới, nói: “Tôi là biên kịch của bộ phim này, đồng thời cũng là nhà đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-hon-nhan-vo-truoc-om-con-chay/889906/chuong-1574.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.