Tiểu Sư Niệm lùi lại, nằm ra ghế sau.
“Ba Đẹp Trai thật sự yêu Mẹ Xinh Đẹp lắm đấy.” Tiểu Sư Niệm nghiêm túc nói.
Kiều Nhã Nguyễn hơi ngẩn ra, một lát sau mới lên tiếng: “Con còn nhỏ, không hiểu đâu.” Có những lúc, hai người ở bên nhau không đơn giản chỉ là yêu.
Mà tình yêu của Phong Phong, cô không dám tin thêm nữa.
“Người lớn lần nào cũng vậy, không chịu thừa nhận lời chúng con nói, còn nói chúng con còn nhỏ nữa. Thật ra con nhìn hiểu hết đấy.” Tiểu Sư Niệm hừ một tiếng, tỏ ra rất không hài lòng.
“Trẻ ranh.” Kiều Nhã Nguyễn cười mắng một tiếng, cũng không nói gì thêm nữa.
Lúc về tới doanh trại còn chưa tới tám rưỡi, không ít trẻ con vẫn còn đang chơi dưới sân. Tiểu Sư Niệm vừa xuống xe liền nhanh chóng đi tìm Dung Dung để hả hê một trận.
“Niệm Niệm, Mẹ Xinh Đẹp về trước, con ngoan ngoãn ở đây đợi ba về nhé.” Kiều Nhã Nguyễn tỏ ra bất đắc dĩ nói.
“Con biết rồi ạ.” Tiểu Sư Niệm nói xong liền xác định được mục tiêu, cầm đồ chơi mới và điện thoại nhỏ của mình chạy đi.
Vì đều là trẻ con trong khu cả, hơn nữa ngoài cổng còn có người canh gác nên Kiều Nhã Nguyễn cũng không sợ Tiểu Sư Niệm sẽ xảy ra chuyện gì.
Sau khi cô rời khỏi đó liền đi thẳng tới phòng làm việc của Sư Hạ Dương, nói cho anh ta biết cô đã đón bé con về rồi.
“Chờ chút đã.” Lúc Kiều Nhã Nguyễn đang định đi khỏi, Sư Hạ Dương bỗng gọi giật cô lại.
Kiều Nhã Nguyễn tò mò
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-hon-nhan-vo-truoc-om-con-chay/889871/chuong-1539.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.