Sở Ninh Dực nhìn vẻ mặt đờ đẫn của cô là biết ngay cô quên chưa hỏi rồi.
“Nhưng mà chuyện này với chuyện ba mẹ em quen nhau thế nào thì có liên quan gì đến nhau đâu?” Thủy An Lạc thắc mắc.
Sở Ninh Dực hơi nhướng mày, lại thờ ơ nói: “Anh tưởng em sẽ thấy tò mò chứ.”
Thủy An Lạc: “...”
Được rồi, đúng là cô khá tò mò, chỉ là quên hỏi mà thôi.
Thủy An Lạc nhìn Sở Ninh Dực đang chơi với con tai, thấy lạ lạ.
“Em cứ nghĩ anh sẽ không thích trẻ con cơ.” Thủy An Lạc bĩu môi nói.
Sở Ninh Dực hơi nhướng mày, “Đúng là không thích thật.”
Thủy An Lạc nhìn anh chằm chằm, rõ ràng là muốn nói anh gạt người ta.
“Không thích con của người khác, không có nghĩa là không thích con của mình.” Sở Ninh Dực bổ sung thêm một câu.
Thủy An Lạc: “...”
Được rồi, nói trắng ra là Sở tổng có tiêu chuẩn kép đối với người.
Thủy An Lạc và Sở Ninh Dực cùng bị thương cho nên hai người có lý do suốt ngày ở lì trong nhà chơi với con.
Lúc gọi video call với Kiều Nhã Nguyễn, còn bị cô nàng trắng trợn khinh bỉ một chập.
“Hai vợ chồng mày thế này là đang dùng tiền tài của cách mạng chủ nghĩa làm những chuyện dung tục.” Kiều Nhã Nguyễn ôm di động ngồi trên giường đọc tiểu thuyết. Cô đặt laptop trên bàn để gọi video với Thủy An Lạc.
Thủy An Lạc cũng đặt laptop trên bàn. Lúc này anh Sở đang ở trong toilet cho nên Kiều Nhã Nguyễn mới dám phát ngôn như vậy thôi.
“Hứ, chị đây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-hon-nhan-vo-truoc-om-con-chay/889318/chuong-986.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.