“Nhưng sao Viên Giai Di lại biết...”
Cố Thanh Trần còn chưa nói dứt lời, Sở Ninh Dực đã đi thẳng ra ngoài.
Lúc Cố Thanh Trần định đuổi theo, Lạc Hiên liền tóm cổ tay cô giật lại, “Không thấy giờ cậu ta đang mất khống chế hay sao mà còn đuổi theo, muốn ăn đập à?” Lạc Hiên lạnh lùng lên tiếng.
Cố Thanh Trần muốn hất tay anh ta ra, nhưng lại không thể nào hất ra được.
“Anh có ý gì hả?” Cố Thanh Trần tức tối quay lại hung hăng nhìn Lạc Hiên.
“Lý Hạo xảy ra chuyện trước, rồi sau đó tới em. Em nghĩ một Viên Giai Di có thể có được năng lực này sao?” Lạc Hiên chậc chậc lên tiếng, “Người ta có chống lưng đấy, hơn nữa đối với Sở Ninh Dực mà nói, xem ra chống lưng này cũng không phải là ký ức tốt đẹp gì.”
Những điều này đều là do Lạc Hiên đoán, vì dù sao anh ta cũng chẳng biết gì cả.
“Viên Giai Di muốn trả thù tôi sao?” Cố Thanh Trần siết chặt hai bàn tay.
“Trước mắt thì cứ xem là vậy đi.” Nói rồi, Lạc Hiên lại nắm lấy tay cô: “Tôi đoán, trước đây chắc chắn là em đã làm chuyện gì đó không tốt với cô ta đúng không.”
“Chuyện gì không tốt chứ?” Cố Thanh Trần cười lạnh, “Cô ta ăn chơi trác táng bên ngoài, tôi chỉ nói thật với dì mà thôi.”
Lạc Hiên nhún vai, “Thế thì đúng rồi đấy, chẳng khác nào là em đang làm báo cáo về người ta cả.”
“Nếu cô ta muốn trả thù thì nhằm thẳng vào tôi là được rồi...”
“Em gái à, em đừng buồn cười nữa,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-hon-nhan-vo-truoc-om-con-chay/889302/chuong-970.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.