Má nó!
Rốt cuộc thì Thủy An Lạc cũng hiểu lý do tại sao lòng bàn chân của cô đau rồi!
Lạc đà Alpaca cũng mất không chế mà lao như điên trong đầu.
Đây là công ty của Sở Ninh Dực mà!
Cô đây là đi bộ từ tận nhà mình tới tận công ty của Sở Ninh Dực.
Thủy An Lạc cảm thấy mình phải dùng cái đầu toàn là nước của mình tính toán lại một chút, cô đã đi bao xa?
Dưới con mắt trợn tròn của tất cả mọi người trong công ty thì Sở Ninh Dực mạnh mẽ khiêng Thủy An Lạc về phòng làm việc của mình, sau đó dứt khoát vứt cô lên sofa.
Thủy An Lạc ngơ ngác ngắm sao nhỏ đang nhảy múa trước mắt. Sở tổng, anh đang định mưu sát người đấy à?
Chỉ là lúc Thủy An Lạc còn đang ngơ ngác thì Sở Ninh Dực đã cởi đôi giày màu trắng muốt của cô ra. Lúc anh định cởi tất của Thủy An Lạc thì cô đột nhiên kêu lên: “Đau quá, đau chết mất!”
Thủy An Lạc khóc mù mắt, cái cảm giác đau rát tuyệt đối không phải đùa giỡn.
Sở Ninh Dực nhíu mày, tất của cô ướt nhẹp hết cả, ngoại trừ mồ hôi thì còn là máu loãng và nước rỉ ra từ vết thương. Gan bàn chân của Thủy An Lạc nổi cả mụn nước hơn nữa mấy cái mụn nước này cũng đã bị vỡ ra.
Thủy An Lạc ngẩng đầu, anh có chút không nỡ mà hung hăng ngẩng đầu trừng cô.
Thủy An Lạc nhịn đau nhìn Sở Ninh Dực. Đây chắc chắn là ánh mắt cô trừng con trai ngày hôm qua đây mà. Anh đây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-hon-nhan-vo-truoc-om-con-chay/889290/chuong-958.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.