Nếu anh làm vậy, Thủy An Lạc sẽ là người đầu tiên trở mặt với anh.
Lúc Kiều Nhã Nguyễn nhận được điện thoại của Thủy An Lạc, cô thiếu chút nữa cười chết ở trong nhà.
Kiều Nhã Nguyễn cười chán chê xong mới mở miệng nói: “Mày không biết search Baidu* à?”
*Baidu: Một trang mạng tìm kiếm thông tin giống như Google.
“Baidu cũng công cốc, không biết lão ấy tìm cái đề này ở đâu ra. Nói tóm lại là tao cũng chẳng tìm ra được.” Thủy An Lạc gục xuống bàn tiếp tục than vãn.
“Mày chụp qua đây tao xem nào.” Kiều Nhã Nguyễn nói xong liền mở máy vi tính lên.
Thủy An Lạc gật đầu, chụp máy gửi ảnh chụp cho cô nàng.
Kiều Nhã Nguyễn ngồi trước máy tính mở hình ảnh cô vừa gửi tới ra, nheo mắt lại nhìn từ đầu đến cuối một lượt.
[Lão Phật gia: Cô nương à, thế này mà mày còn không hiểu?]
[Tiểu Lạc Tử: Không hiểu mà.]
[Lão Phật Gia:...]
[Lão Phật Gia: Trên đời này cũng chỉ có Sở tổng nhà mày cần mày thôi, phải người khác thì đã đá mày đi lâu rồi.]
[Tiểu Lạc Tử:...]
Kiều Nhã Nguyễn gửi đáp án qua.
[Lão Phật Gia: Thế mày không định tốt nghiệp à? Danh sách được cử đi học nghiên cứu sinh có tên tao rồi, còn là ở trường mình nữa đấy.]
[Tiểu Lạc Tử: Tao khác mày, mày với anh Sở đều là thiên tài. Hai người suốt ngày được tiến cử đi học. Tao chỉ cần tốt nghiệp được thôi đã là tốt lắm rồi. Con đường nghiên cứu sinh, tao đừng nghĩ đến thì hơn.]
[Lão Phật Gia: Sao nghe thảm quá vậy?]
[Tiểu Lạc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-hon-nhan-vo-truoc-om-con-chay/889268/chuong-936.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.