Bước vào nhà mình, Đường Vĩ đóng cửa lại dựa vào ván cửa không nói gì,chỉ nhìn cô. Tuy không phải lần đầu tiên đến nhà anh, nhưng đây là lầnđầu tiên cô cảm thấy khẩn trương như vậy, Như Điệp dựa sát vào ván cửa,ngẩng cái cằm mảnh khảnh nhìn thẳng vào đôi mắt anh. Dưới ánh nhìn chămchú cực nóng của Đường Vĩ, hai gò má cô ngày càng hồng, cuối cùng khílực chống đỡ biến đi đâu mất, tầm mắt của cô lại chậm rãi chuyển từ mặtanh đến khuôn ngực, một lúc sau mới nhìn thẳng vào mắt anh.
Phản ứng của Như Điệp làm cho Đường Vĩ thiếu chút nữa cất tiếng cười to, nữ nhân thẹn thùng này có phải là Như Điệp không, mới lúc nãy vẫn cònlớn mật nói yêu anh?
Anh tiến lại ôm cô đến chiếc giường King Size. Đường Vĩ như trước chăm chú nhìn cô.
”Em... Muốn đi tắm một chút” Như Điệp muốn đứng dậy.
Đường Vĩ một lần nữa cầm tay cô kéo về, đặt cô dưới thân mình.
Anh nâng khuôn mặt tuyệt mĩ của cô lên, môi của anh như đang nâng niubảo vật cực kỳ trân quý từ mí mắt của cô một đường đi xuống, cuối cùngmềm nhẹ cọ xát cánh môi của Như Điệp, đầu lưỡi nhẹ nhàng miêu tả hìnhdáng đôi môi cô.
Môi đỏ mọng của cô giống như cánh hoa hồng, tản ra hương thơm thanh nhã, anh mê muội cắn đôi môi đỏ mọng ngọt ngào, sau đó, nhẹ nhàng tách rađôi môi hé mở của cô, dụ hoặc cô mở cái miệng nhỏ nhắn, từ từ xâm nhậpvào sâu hơn.
”Ưm...” Như Điệp thốt lên một tiếng rên rỉ, cả người cô bị Đường Vĩ nhẹnhàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-gio-rat-muon-gap-em/181541/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.