Trong cửa hàng
”Như Điệp, đây là vị hôn thê của anh - Hồ Dữu Linh”. “Dữu linh, đây làbạn học chung thời trung học và đại học của anh - Đồng Như Điệp” ĐườngVĩ giới thiệu hai người.
Như Điệp nhìn Hồ Dữu Linh từ trên xuống dưới, cách ăn mặc không thể lộliễu hơn. Chiếc váy bó sát vừa vặn khoe dáng người cùng đường cong cơthể. Hoàn toàn khác với phong cách của Như Điệp.
Đồng thời bên kia Dữu Linh cũng đánh giá Như Điệp. Thì ra bạn học của Đường Vĩ là nữ ư?
Xem ra phải cẩn thận hơn nữa.
Cả hai đều biết không có khả năng trở thành bạn thân với đối phương.
”Em muốn ăn món nào? Ở đây nấu món cá rất ngon” Đường Vĩ quay đầu nghiêng người nói với Dữu Linh.
”Người ta không dám ăn cá, sẽ béo” Dữu Linh chán ghét nhíu hạ mày đồng thời dựa đầu tựa vào bờ vai của anh
“Được được, vậy em muốn ăn món nào nào?” Đường Vĩ rất kiên nhẫn, mặt tươi cười sủng nịnh nhìn Hồ Dữu Linh.
”Em muốn ăn sushi” Dữu Linh hạ thực đơn xuống.
Như Điệp im lặng nhìn thực đơn, tuy rằng trên mặt không biểu lộ cái gì,nhưng cô biết trong lòng mình đã rỉ máu. Cô cứ nghĩ rằng anh không yêuDữu Linh, nghĩ rằng cô còn cơ hội. Hơn nữa trước kia anh đều hỏi cô muốn ăn cái gì, bây giờ chỉ để ý đến Dữu Linh... Không được, cô nhất địnhphải giành lại anh.
”Em muốn ăn cơm chiên, Đường Vĩ, còn anh thì sao? Vẫn giống trước kiacơm nắm với cá sao” Như Điệp ngẩng đầu hỏi Đường Vĩ ngồi đối diện.
”Ừ, là cơm nắm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-gio-rat-muon-gap-em/181540/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.