Một ngày của Hạ Tinh Lam trôi qua rất đơn giản, sáng thì đi đến lớp học ca sáng, chiều lại đến làm ở quán cà phê, đến tối lại về nhà cùng vui vẻ với anh người yêu.
Trái ngược với bé người yêu nhỏ này, một ngày của Âu Nhật Kỷ lại rất bận rộn, vì là sinh viên năm cuối nên kiến thức trên trường ngày một nặng hơn, chưa kể còn đang đi thực tập nữa, lu bu cả sáng còn không giải quyết xong được.
“Bé Lam à, em ngoan đợi anh chút nha, anh làm nốt mấy bài nữa là liền xong rồi.” Âu Nhật Kỷ nhẹ giọng an ủi bé người yêu nhỏ của mình. Mấy ngày nay tuy đã phân chia thời gian làm việc học tập, và cả dành cho bé yêu nhưng anh vẫn cảm thấy bản thân đã bỏ rơi bé quá nhiều rồi.
Thấy dáng vẻ anh người yêu lo lắng mình sẽ cảm thấy buồn, Hạ Tinh Lam thật sự rất xúc động “Không sao đâu ạ, anh cứ làm bài đi, Lam sẽ ngồi ngoan ở đây mà.”
“…Bé Lam. Đợi nốt vài tháng nữa nha, sau khi tốt nghiệp anh liền đưa em đi chơi.”
“Dạ.”
Thoả hiệp với bé người yêu xong anh cảm thấy yên tâm hẳn. Mặc dù biết rõ cậu sẽ không trách móc anh nhưng quãng thời gian sau anh không dám chắc rằng bản thân sẽ có thể dành thời gian cho cậu, vẫn là nên thoả hiệp như vậy đi.
Ngồi ngoan bên cạnh ngắm anh người yêu, Hạ Tinh Lam đã lại thêm được một vài bức ảnh vào bộ sưu tập nữa rồi. Anh người yêu của cậu cứ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bau-vat/3404423/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.