Bất quá đến đêm, Ninh Vũ không cần nằm đất nữa. Đương nhiên không phải vì Tiếu Kiền đi vắng, mà là vì lời Lan Gia nói.
Mắt Lan Gia hơi sưng lên, tối qua ngủ không được, sáng phải ngủ bù, đối với một người luôn ăn ngủ điều độ mà nói thì có hơi thác loạn.
Lan Gia tỉnh dậy lúc giữa trưa, cẩn thận chỉnh sửa lại vấn đề mình đã nghĩ tối hôm qua một chút, tuy hiện tại chị cô đưa ra một vấn đề mà cô tuyệt đối không muốn đối mặt, nhưng mà vấn đề này chị hai cũng đã có quyết định rồi. Nội tâm Lan Gia rất rối rắm, nhưng cũng hiểu được rõ ràng một số việc, chỉ sợ chị hai chỉ là báo cho mình biết thôi chứ không phải hỏi ý kiến. Tuy cô và Lan Gia chỉ hơn kém nhau vài phút, nhưng tựa hồ trong số người thân gia đình của nhà họ Lan, quyết định của cô không ai có thể thay đổi.
Lan Gia hy vọng chị hai có thể nghe mình nói, có thể sớm buông tay, nhưng Lan Gia lại hiểu rõ điều đó không có khả năng.
Như vậy liền hy vọng tất cả chỉ là một trò chơi mà thôi, tương lai sẽ có rất nhiều khó khăn, có lẽ sẽ chẳng bao lâu sau, bọn họ liền đường ai nấy đi, đều tự bước vào quỹ đạo của cuộc sống. Mà khi Lan Gia nghĩ đến đó, lòng lại đột nhiên đau xót — chị hai không phải một người thích chơi đùa. Nhiều năm qua như vậy, bản thân cô hiểu rõ điều đó hơn ai khác. Nếu thật sự có một ngày họ chấm dứt, chỉ sợ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bau-troi-trong-treo/649106/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.