Hơn một giờ sáng, chị em Lan Hinh mới tắm rửa xong, nằm lên giường nghỉ ngơi.
Lan Hinh đã mệt mỏi, nhưng Lan Gia hiển nhiên cũng không định buông tha cho cơ hội ở chung một mình, không bị ai quấy rầy này. Đoạn nhạc đệm nho nhỏ của màn tỏ tình lúc trưa Lan Gia đã kể lại cho Lan Hinh nghe, nhưng rất rõ ràng, Lan Hinh không hề hứng thú với việc này, nghe xong chỉ cười nói: “Tiểu Vũ trông ngốc ngốc mà cũng có thể tạo nên bầu không khí như thế nhỉ.”
“Còn gì nữa?” Lan Gia muốn nghe đánh giá của chị mình về anh chàng kia.
Lan Hinh lại nói: “Còn nữa chính là tiểu Vũ thật táng gia bại sản mà, lại mời khách uống rượu miễn phí.” Tuy là lời trách cứ, lại không có nửa phần ý tứ trách cứ, ngược lại có chút cưng chiều.
Trò chuyện được hai câu, Lan Hinh đã khép hờ hai mắt, cơn buồn ngủ ập tới, ý thức bắt đầu có chút mơ hồ, mà Lan Gia nghiêng đầu nghiêm túc nhìn Lan Hinh, hỏi: “Chị, bận như thế sao không thấy anh rể đến giúp?”
Khoé môi Lan Hinh toát ra một nụ cười nhu hoà, lại né tránh đề tài đó: “Gia Gia em không mệt à?”
“Việc này chưa làm rõ ràng thì em không ngủ được.” Lan Gia trực tiếp hai tay chống xuống, ngồi dậy: “Hai ngày qua em tới chủ yếu là muốn gặp anh ta, nhưng hai ngày qua ngay cả bóng người cũng chưa thấy.”
Lan Hinh lôi kéo tay Lan Gia, ngữ điệu vẫn ôn hoà như thế: “Em đã hai lăm rồi, sao còn dễ dàng kích động đến vậy,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bau-troi-trong-treo/649105/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.