Âm thanh thanh thúy của trợ lý thứ hai của Khổng Văn vang lên bên ngoài cửa. Người này cùng ta chung một vị trí, nhưng thực sự là một người có năng lực a
“Tổng tài, hội nghị sắp bắt đầu. Các quản lý cùng trưởng phòng đã có mặt đầy đủ”
Hô… Ta cẩn thận nhẹ nhõm thở ra một hơi.
Khổng Văn không cam lòng ngắm ngắm ta. Hừ hừ, ta đảm bảo là hắn đang nghĩ ra cái gìđó xấu xa để chỉnh ta.
“Đã biết. Ta lập tức đến ngay”
Giọng nói uy nghiêm nam tính truyền ra ngoài. Ta biết, cuối cùng cũng tránh được một lần. Tạm thời thếđã, tính sau.
Ta ngàn vạn lần mong Khổng Văn rời đi nhanh nhanh. Mắt to vẫn mở nhìn hắn không chớp mắt.
Khổng Văn lấy trên bàn lên một tập văn kiện, bỗng nhiên đi đến bên người ta, nắm lấy khuỷu tay ta kéo ta ra cửa.
“Ai! Khổng Văn”
Ta há to miệng. Hắn hắn hắn….. sẽ không chộp ta tới cuộc họp chứ? Ta mỗi lần họp đều ngủ gà ngủ gật, Khổng Văn đãđặc cách miễn cho ta tất cả các cuộc họp buồn ngủđó rồi cơ mà.
Hắn liếc ta một cách nghiêm khắc: “Hôm nay hội nghị tổng kết cuối năm, ngươi cũng phải đi nghe!”
Hội nghị tổng kết cuối năm với ta thì có quan hệ gì?
Ngươi chính làđang khi dễ ta!
Ta bám chặt lấy khung cửa, ai ai cầu: “Ít nhất….. Ít nhất ngươi để cho ta đi WC một chút chứ!”
“Muốn lấy nó ra?! Không được!” Khổng Văn tàác cười cười, cắn cắn vành tai ta, nhẹ giọng nói:
“Vì trong cơ thể ngươi có cái đó, nên ta muốn mang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-yeu-bat-yeu-phong-khai-nga/10441/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.