Thấy hắn xoay người, tâm bỗng nhảy lên một cái. Chưa kịp chờ não bộ kịp nhận thức, chân tay đã phản ứng trước rồi, ta nhào tới, từ phía sau ôm chặt lấy lưng hắn. Từ trước tới giờ chưa từng nghĩ ta có thể có khí lực lớn như vậy, tốc độ cũng như sức lực quả thật có thể so sánh với tuyển thủ quốc gia nha.
Ôm ta a! Tên đáng ghét Khổng Văn ngươi!
Hắn không nghe thấy tiếng lòng ta, ngược lại còn động động thắt lưng, tựa hồ muốn đẩy ta ra.
Không được! Ta không cần!
Hai tay dùng sức còn chưa đủ, lại dùng cả hai chân bò lên người hắn. Cả người nhuyễn ra quấn chặt dán lên người hắn.
“Không phải chán ghét ta sao?” Thanh âm Khổng Văn lạnh băng, ta thực sợ hãi.
“Không được đi”
“Không đi? Không đi nhất định ta sẽ làm rất nhiều chuyện ngươi không thích.” Hắn khẽ quay đầu nhìn ta như con bạch tuộc dán trên người hắn, rầu rĩ nói. Dường như có hơi thở quỉ dịđang lưu động trong không khí.
Lúc ấy ta thực sự dại dột mất rồi, cư nhiên lại không do dự khảng khái trả lời: “Làm cái gì cũng được. Chỉ cần ngươi đừng bỏđi”
Hơn nữa, lại còn không sợ chết bồi thêm một câu: “Kể cả làm tình cũng không sao”
Giây tiếp theo, ta bị ném mạnh lên giường.
Nhắm mắt lại, ta thấy chết không sờn. Chỉ cần Khổng Văn không đi, chỉ cần Khổng Văn không đi tìm mấy tá bạn gái kia …
“Ngươi đây là cái thái độ gì? Là muốn ta lưu lại?” Thanh âm Khổng Văn dường như không hài lòng truyền xuống.
Ngươi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-yeu-bat-yeu-phong-khai-nga/10439/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.