Chương trước
Chương sau
Sau khi ăn trưa xong, cuối cùng Lâm Vấn Kinh cũng có lý do để ngủ bù một cách quang minh chính đại: nghỉ trưa. Hạ Tinh Nhiên cũng chợp mắt, quay mặt về phía cậu mà hoàn toàn chẳng cảnh giác. Cả hai ngồi ngay cạnh nhau, bàn học không rộng lắm, cử xê khuỷu tay một xíu là đụng chạm. Lâm Vấn Kinh ngại ngủ đối mặt với người ta bèn quay sang bên cửa sổ, gục mặt xuống rồi cũng chẳng dám động đậy thêm. Cậu vùi hơn nửa khuôn mặt vào áo lông vũ, nhắm mắt, để mặc ý thức của bản thân sa vào cái buồn ngủ trĩu nặng.
Không biết đã ngủ bao lâu, Hạ Tinh Nhiên bị đánh thức bởi tiếng nói chuyện xì xào. Trong phòng tự học tự dưng có đôi người yêu ở đâu ra, ngồi trước anh và Lâm Vấn Kinh hai hàng, vừa nói vừa cười chẳng coi ai ra gì, phá đám sự yên tĩnh của người khác. Lâm Vấn Kinh vẫn đang ngủ, Hạ Tinh Nhiên cau mày, cởi áo khoác ra khoác lên người Lâm Vấn Kinh, tiếp đấy đứng dậy ra đó.
“Hai bạn làm ơn trật tự dùm.” Anh đè giọng nhưng không hề nhịn cái khó chịu trong lời nói, “Hoặc xin mời hai bạn ra ngoài cho.” Những người còn lại trong phòng tự học cũng nhìn qua đây, mặt ai nấy đều rất bực, hiển nhiên là đã nín nhịn hai cái người này tán tỉnh, ve vãn nhau rất lâu rồi.
Cô nữ sinh cười giả lả, khẽ trao đổi với tên sinh viên nam: “Chúng mình sang phòng tự học khác đi?” Nam sinh cũng ngượng, cảm thấy bị bẽ mặt nên hậm hực bắt đầu thu dọn đồ đạc, cố tình lạch cạch ra tiếng, còn sập cả cửa.
Hạ Tinh Nhiên lịch sự “mời” người ra ngoài xong, ngồi về chỗ thì hết buồn ngủ, dở sách tiếp tục ôn tập. Lâm Vấn Kinh đang ngủ chẳng hề hay biết đoạn nhạc đệm này, đợi tới khi cậu tỉnh giấc, đã là gần đến giờ cơm. Người cậu đắp áo khoác của Hạ Tinh Nhiên, mà Hạ Tinh Nhiên đang ngồi chỗ cách cậu hơn mười xăng-ti-mét, một tay chống cằm, nhìn cậu, trông dáng vẻ như đang đợi cậu ngủ dậy.
“Cậu ngủ giỏi thật ấy.” Lvh mãi mới nghe hiểu, khuôn mặt dần ửng hồng: “Tôi… Bình thường tôi không thế này.”
Hạ Tinh Nhiên gõ nhẹ ngón trỏ hai lần lên bàn: “Tối qua làm gì đấy hử?”
Lâm Vấn Kinh chột dạ: “Học mà.” Học cách theo đuổi cậu đó. Hạ Tinh Nhiên bật cười, chẳng biết có tin lời cậu hay không đây. Cậu không hỏi vặn, chỉ gập tài liệu ôn tập lại, đứng dậy, mặc áo khoác: “Đi thôi, đi ăn cơm cái đã, đói rồi.”
Tối, Lâm Vấn Kinh lên diễn đàn đọc câu trả lời bài viết, phát hiện trang đầu đang treo bài mới, đầu đề là “Anh Nhiên dạy bạn cách yêu (làm) đương (người)”. Nhấn mở, ảnh chống trôi bài là… cậu với Hạ Tinh Nhiên. Một cậu đang ngủ, một Hạ Tinh Nhiên đang chăm chú đọc sách. Lâm Vấn Kinh hơi đơ, lướt xuống dưới đọc tiếp.
Bình luận số 1. Thú vui của tui là học hành – chủ thớt:
Khó tin chưa, tôi không phải bè lũ mồi nhử nhấp chuột (clickbait) đâu nhé. Xin kính anh em ảnh chống trôi.
Cái thứ nhất, mẹ nó đừng nhắc đến Diệp nào đó trong bài của tôi. Ai mà chả từng yêu vài thằng cặn bã, chia tay mấy trăm năm rồi, buông tha anh Nhiên nhà chúng tôi đi.
Thứ hai, anh Nhiên dạy bạn cách yêu đương không có nghĩa là anh Nhiên đang yêu đương
Thứ ba, tôi cũng éo biết anh Nhiên có đang yêu đương hay không há há há há há.
Ô kê, trở lại chuyện chính.
Hôm nay anh Nhiên thực sự ngầu bá cháy bọ chét luôn á!!! Vốn là, hôm nay tôi tình cờ gặp anh Nhiên ở phòng tự học, vui chết đi được, vừa cảm nhận bầu không khí học tập của các thánh học, vừa chăm chỉ chuẩn bị bài, đắm chìm trong sự học, học nữa, học mãi. Kết quả, lúc hơn hai giờ có một đôi yêu nhau đến, những chuyện phát sinh tiếp theo tôi không nói chắc các đồng chí cũng đoán được ra. Chuẩn đấy, chính là cái kiểu mà các ông nghĩ.
Anh anh em em, ôm ôm ấp ấp, tôi nhịn. Cười cười cợt cợt, ồn này ồn kia, mẹ kiếp mỗi phút mỗi giây tôi đều muốn rút đao ra chém người. Sau đó, há há há há há, anh Nhiên bị đánh thức rồi! Anh Nhiên tôi ngầu lòi, chỉ bước qua với một câu “hai bạn làm ơn trật tự dùm, hoặc xin mời hai bạn ra ngoài cho”, “mời” người ta ra ngoài một cách vừa gắt vừa không bất lịch sự.
Thế nên, mấy đôi yêu nhau làm ơn tự tìm chốn đồng không mông quạnh mà xà nẹo nhé, phòng tự học là “căn cứ địa cách mạng”, không phận sự miễn vào.
Bình luận số2. Khỉ ta mò vớt ánh trăng:
Há há há há há há nội dung mười điểm!!! Hãy để anh Nhiên xã hội cục súc dạy bạn cách làm người.
Bình luận số 3. Miệng toàn răng nanh:
Á đù? Mẹ nó thế tại sao tôi phải đi?
Bình luận số 4. Zxcvbnm:
Cho nên rốt cuộc Hạ Tinh Nhiên có yêu đương không thế? Chàng trai trên ảnh chống trôi lại là ai nữa? Trong ba phút, tôi muốn có toàn bộ thông tin về người này!
Bình luận số 5. Áo tơi, nón lá, một ông thuyền chài:
Hạ Tinh Nhiên cứng thật, há há há cười rớt cả não. Tôi quyết định! Lần sau hễ cứ tới phòng tự học sẽ viết câu “tự học nơi trọng yếu, yêu đương chớ nên vào” lên bảng đen trước! Nhân tiện, anh em khoa Máy tính đâu rồi, ra mà hóng tin vịt nè.
Bình luận số 6. Sinh lý sinh hóa:
Cho các ông 3 gợi ý, phòng tự học xuyên đêm, gọi tên người bên cạnh Hạ Tinh Nhiên ra là không ai không biết, áo khoác của Hạ Tinh Nhiên. Tôi cũng rất tò mò xem hai đứa kia yêu nhau hay chưa.
Bình luận số7. Ngủ sớm dậy sớm:
Ngạc nhiên chưa, anh lớn khoa Dược này. Anh lớn không gợi ý thêm cái thứ tư à, ví dụ như họ tên chẳng hạn. (cật lực ám chỉ)
Bình luận số8. Lên lớp không cho phép chơi di động:
Mới không lên phòng tự học một hôm thôi mà tôi đã bỏ lỡ điều gì thế này? (Gọi tên là biết, chắc tôi đoán ra rồi, cơ mà sao tôi cứ thấy khó tin quá…)
Bình luận số9. Presentation:
Đã qua hai phút rồi, còn chưa ai bóc ra thì sinh viên khóa này là khóa kém nhất tôi từng dạy đấy nhé.
Bình luận số10. Năng năng năng năng năng năng năng:
Không dám bóc, tôi sợ anh Nhiên lột da tôi.
Bình luận số11. Cục cục cục:
Ngồi hóng, đợi một chiếc tin tức.
Bình luận số12. Có người cho vay ắt có kẻ nợ nần:
Tôi muốn tặng Hạ Tinh Nhiên cái cờ thưởng ghê, cảm ơn ảnh đã thanh lọc bầu không khí phòng tự học.
Bình luận số13. Chưa qua Giải tích thực chưa đổi tên:
Gạch chân trọng điểm, gọi tên ra là không ai không biết. Theo phép loại trừ, chắc chắn không phải Cố Lẫm.
Bình luận số14. Lêu lổng ít thôi, đừng lớn nữa:
Lầu trên bị nhập à?
Bình luận số15. Xoắn ốc helix câm nín:
Thế có mỗi tôi thấy Hạ Tinh Nhiên với Lâm… ăn cơm chung thôi à?
Bình luận số 16. Học kiểu lấy thúng úp voi:
Lâm gì cơ? Ông sổ cả họ cả tên ra xem nào!
Bình luận số 17. Ông lớn nhà ngươi đã online:
Gọi tên ra là đều biết, thì cả trường có… cái người khoa Vật lý ấy…
Bình luận số 18. Học kiểu lấy thúng úp voi:
Đm! Mọe nó giờ tôi mới ngộ ra!!! Đừng có mà nói xấu ánh sáng khoa Vật lý chúng tôi! Báo cáo phỉ báng bây giờ!
Bình luận số19. Yishanliangjinjin:
Lệch chủ đề rồi, mấy ông mù à mà không thấy chủ thớt viết gì?
Bình luận số20. Búng cái tay phát:
Tôi có dự cảm, bài này sắp đi vào dĩ vãng.
Hết chương 5.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.