Thấy anh không lên tiếng, Hoa Đồ lại tiến thêm một bước, nhỏ giọng nói: "Khả năng sau này tôi không làm ở đây nữa." 
Lúc này đã hơn 10h tối, một số cửa hàng đã đóng cửa, phía sau Hoa Đồ là một mảnh tối đen, có vẻ vội đi nên ăn mặc hơi đơn bạc, trông càng thêm gầy yếu. 
Do da cậu quá trắng nên chóp mũi và đuôi mắt đều đỏ lên vì lạnh, nhìn có chút đau lòng. 
Mộ Tụng Chi kịp thời phản ứng, hôm nay anh đánh nhau với Tôn Phổ Tài. Mặc dù anh không sợ những tên đó, nhưng nếu sau này bọn họ lại đến gây rối thì việc kinh doanh của nhà hàng và Hoa Đồ đều sẽ bị ảnh hưởng. 
Có lẽ vì lý do này nên Hoa Đồ muốn đổi một công việc khác. 
Lần trước Mộ Tụng Chi hỏi Hoa Đồ có hứng thú với việc làm đầu bếp riêng hay không là do xúc động nhất thời, bây giờ Hoa Đồ đột nhiên hỏi làm anh có chút do dự. 
Nhưng chỉ cần nghĩ đến việc có thể sau này sẽ không được ăn những món ngon như thế thế nữa, hay không còn được gặp lại người này, chút do dự kia liền lập tức biến mất. 
Mộ Tụng Chi gật đầu: "Tôi vẫn còn ý nghĩ đó, chính là..về mặt giá cả..." 
Hoa Đồ nói: "Tôi có thể giảm giá cho anh." 
Hai người vừa nói xong thì Giang Cửu Ninh vui vẻ xen vào: "Được đấy, nếu cậu mời cậu ấy làm đầu bếp riêng thì tớ có thể tùy lúc qua ăn chực rồi!" 
Mộ Tụng Chi cảm thấy không thể đối xử quá tệ với Hoa Đồ được, anh biết 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-tran-ngoc-thuc/231672/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.