*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Lúc này Tôn Phổ Tài mới có phản ứng, trong cơn say liền nổi điên: "Mẹ mày chứ, cái tên đầu bếp quèn, ông đây cho ngươi mặt mũi! Nếu đêm nay không thể làm ngươi, ông không mang họ Tôn."
Hắn trực tiếp đứng dậy túm lấy Hoa Đồ, thô lỗ muốn đem người bắt đi.
Cơ thể Hoa Đồ gầy yếu, làn da trắng nõn vừa bị nắm lấy liền lập tực đỏ lên.
Mộ Tụng Chi thấy hắn động tay động chân thì đứng lên, dùng tay phải siết chặt cổ tay hắn: "Buông ra!"
Tôn Phổ Tài bị đau, buông Hoa Đồ ra.
Mộ Tụng Chi dùng tay trái kéo Hoa Đồ về phía sau mình.
Tôn Phổ Tài thấy bọn anh chỉ có hai người, lại nhìn Mộ Tụng Chi có chút lạ mặt, nói: "Chậc, lại có kẻ thích xen vào việc của người khác? Mày biết tao là ai không?"
Mộ Tụng Chi nhướng mày: "Biết, mày là cháu trai của tao."
Sau đó anh thẳng chân đá văng Tôn Phổ Tài ra ngoài, bàn ghế bị xô đổ.
"Lão tử giết mày! Chúng mày đâu, lên!" Hai mắt Tôn Phổ Tài hằn đỏ lên, đứng dậy đánh trả.
Mấy tên khác thấy vậy cũng cầm chai rượu rồi ghế giơ lên, vây quanh Mộ Tụng Chi, tính đánh hội đồng.
Giang Cửu Ninh tự biết bản thân không có khả năng đánh đấm, chủ động lui về sau vài bước, tránh làm ảnh hưởng đến trận đánh.
Tôn Phổ Tài xông lên, tung nắm đấm về phía Mộ Tụng Chi.
Mộ Tụng Chi lùi về sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-tran-ngoc-thuc/231671/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.