🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Sơ Tụ bên suối rửa sạch dịch dung cải trang lão nhân, ngây người nhìn chấm sao trong dòng nước một lúc, tùy ý lau sạch nước trên tay, đứng dậy tiếp tục đi về phía nam.



Hướng nam có một ngọn núi, tên là núi Gia Cừ, y đã tới ngọn núi đó.



Chỉ cần leo qua ngọn núi đó, đi về hướng đông nam, sẽ đến biên giới giữa Đại Hán và thảo nguyên Ô Hách, quê hương của y, Thục Thành.



Hai núi một sông mà nha đầu kia nói với y là lộ trình đường chính, không cần phải đi qua đó, chỉ cần trèo qua Thục Sơn là được. Đó là ngọn núi cất giấu hàng trăm loại mãnh thủ, hàng ngàn loại trùng độc, địa thế hiểm trở, cực kỳ nguy hiểm. Người bình thường đi vào, rất khó đi ra, nhưng Sơ Tụ lớn lên ở đó, là địa phương y quen thuộc nhất.



Ngày ấy, y tỉnh dậy trên chiếc thuyền mênh mông sương mù, có chút lạnh, muốn kêu A Tranh ôm y, nhưng chỉ có tiếng chim hót khe khẽ bên bờ đáp lại.



Chiếc thuyền đen nho nhỏ, liếc mắt một cái có thể nhìn thấy mọi vật, thế nhưng y thậm chí còn vén chăn lên tìm hắn.



Giữa hồ chỉ có một chiếc thuyền này, nước gợn yên tĩnh.



Y ngồi trên thuyền, mái tóc đẫm sương sớm, rũ mắt lẳng lặng chờ, chờ đến khi mái tóc y được nắng hong khô, sao trời lại lần nữa lấp đầy trời, y mới biết rằng, mình chờ không được.



Y bắt đầu tìm hắn, nhưng tìm không thấy.



Y một mình đi trên đường, mới biết đi đường

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-thanh-cam-chau/2641802/chuong-11.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.