An Minh Hiên đột nhiên nở nụ cười.
Dịch Phi Yên nhíu mày nói: “Ngươi cười cái gì?”
“Ta xấu ngươi còn yêu ta đến chết đi sống lại, nếu như ta xinh đẹp giống ngươi, ngươi sẽ thành cái dạng gì?”
Dịch Phi Yên liếc mắt nhìn hắn, rồi lại tiếp tục cúi người vẽ tranh, nhẹ nhàng nói: “Ai nói ta yêu ngươi.”
An Minh Hiên tuy rằng biết rõ hắn là nói đùa, không ngờ vẫn bị sửng sốt một hồi lâu.
Dịch Phi Yên đề khởi bút, vừa viết vừa nói:
“Hồng trần phi thệ khứ hồng thường
Kiều thủ hoa gian, tế tế trường tương ức.
Túy ngọa hồng hạnh cộng chấp thủ
Vô ngôn chích nhân ý truyện tình.
***********
Chuẩn nghĩ giai kỳ tương tư dẫn
Khước tri đạo thị, tiêu diêu nhất thế túy.
Phồn hoa tẫn khứ phát như tuyết
Y nhân nhất thế nhất hồng trang.”
An Minh Hiên nhìn đến ngẩn người, tỉ mỉ đọc đề từ của Dịch Phi Yên mấy lần, chỉ cảm thấy thật trôi chảy dễ đọc, lại không biết chân ý. Dịch Phi Yên nhìn dáng vẻ của hắn, nhưng chỉ cười cười không nói.
Hai người nhìn nhau một hồi, bỗng nhiên Dịch Phi Yên nói: “Tố Cẩm!”
An Minh Hiên còn chưa kịp có phản ứng, liền có một nữ tử y phục gọn gàng nhanh nhẹn đi tới, thật giống như từ trên trời giáng xuống.
Dịch Phi Yên cầm lấy bức họa, đưa tới trên tay Tố Cẩm: ”Sai người chế thành cây quạt.”
Tố Cẩm cẩn cẩn dực dực tiếp nhận, chỉ khẽ lắc mình một cái liền biến mất.
An Minh Hiên kinh ngạc nói: “Tố Cẩm tỷ tỷ là thần tiên a?”
Dịch Phi Yên khẽ cười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-tai-tuong-dau-dang-hong-hanh/1303582/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.