Đi vào trong một ngõ nhỏ, đến trước một cánh cửa gỗ, hai bên cửa treo đèn lồng đỏ, xem ra đây là cổng sau của căn nhà này rồi.
Thiếu niên ngại ngùng cười cười nói: ”Công tử, thật xin lỗi, chỉ có thể nhượng ngươi theo ta đi cửa sau. Ta là lén chạy ra ngoài, cha ta bình thường không cho ta đi ra ngoài chơi đùa.”
An Minh Hiên nói: “Không sao cả.”
Cẩm y thiếu niên nở nụ cười hồn nhiên, mặt mày tươi tắn, hắn càng thêm thích An Minh Hiên hơn, đại ca này rất bình dị gần gũi a!
Cẩm y thiếu niên mang theo An Minh Hiên đi qua hậu đường, đi tới một tiểu viện, trong tiểu viện dược hương bốn phía, an tĩnh không một bóng người. Thiếu niên đi trước, đẩy cửa một gian phòng ra, sau đó nghiêng người như thỉnh An Minh Hiên tiến vào, sau đó kéo cửa đóng lại.
Nếu thiếu niên kia biết kế tiếp sẽ phát sinh cái gì, hắn khẳng định sẽ hối hận khi tự mình đóng cửa lại, lại còn cho hạ nhân lui hết, sau đó còn khoá cửa lại.
An Minh Hiên nhìn hắn một cái nói: “Vì sao phải khóa cửa?”
Cẩm y thiếu niên nói: “Cha ta quản ta rất nghiêm, chưa bao giờ nhượng ta kết giao bằng hữu, ta sợ bị phát hiện. Đại ca, ta có thể gọi ngươi là đại ca không?”
An Minh Hiên gật đầu.
Cẩm y thiếu niên nhếch môi cười thật hồn nhiên, ngây thơ: “Đại ca ngươi là bằng hữu đầu tiên của ta.”
An Minh Hiên nhìn dáng vẻ của hắn, không hiểu sao lại thấy có chút đau lòng. Vì vậy nói: “Trước đây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-tai-tuong-dau-dang-hong-hanh/1303563/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.