Giữa thư trai, cẩm y thiếu niên đối bức họa kia yêu thích không nỡ buông tay.
Dáng tươi cười của hắn cũng làm cho An Minh Hiên quyến luyến không rời, môi hắn nhìn thật đẹp, thần tuyến mềm mại, An Minh Hiên cảm thấy rất quen mắt. Trong đầu hắn, cư nhiên hồi tưởng về đôi môi của người kia, đôi môi mỏng khêu gợi đã từng hôn lên từng tấc da thịt hắn.
Hắn lắc đầu, đánh đuổi những tạp niệm này.
“Lão bản, ta muốn mua bức họa này, ta sẽ sai hạ nhân mang tiền đến sau được chứ?” Cẩm y thiếu niên cắn môi nói.
Thư trai lão bản cười cười nói:
“Vị công tử này, bức họa này ta không bán.”
Cẩm y thiếu niên vội vàng hỏi: “Vì sao?”
Lão bản nói:
“Không vì sao cả, nhất định không bán!”
Ba một tiếng, ta vứt ra bàn hai tờ ngân phiếu một vạn lượng, làm cho hai mắt của lão bản thiếu chút nữa là rơi ra ngoài.
Cái động tác này An Minh Hiên đã luyện tập rất nhiều lần, lúc này hắn dang tự nhủ, sớm biết thế này thì không phải dùng sức, tay đau quá a!
An Minh Hiên cười nói:
“Lão bản, ta muốn mua bức họa này của ngươi.”
Kỳ thực bức họa kia không phải là do danh gia nào sở ra cả, hết sức tú lệ, xem ra là nét vẽ của nữ tử, hóa công tuy kỹ càng, nhưng vẫn có chút tỳ vết, căn bản là không thể có cái giá hai vạn lượng, lão bản vừa thấy vậy, lập tức nhếch miệng cười nói:
”Cái này liền bán cho công tử! Có muốn ta sai người mang đến phủ cho ngài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-tai-tuong-dau-dang-hong-hanh/1303562/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.