Ngày lành cảnh đẹp tại vì đâu?
Đến giờ An Minh Hiên mới biết được, những mỹ nhân mà mình cất giấu trước kia đều là nhị đẳng (loại hai),người trước mắt này mới đúng là nhất đẳng (loại một =)) ). An Minh Hiên mua cho nàng ngọc ngà châu báu, lụa là gấm vóc, nàng hết thảy cũng đều không cần, toàn bộ đều quăng đi. Có cá tính, An Minh Hiên thích. Tuy rằng phải chịu ánh mắt khinh thường mọi lúc mọi nơi, thế nhưng trong lòng hắn vẫn vui vẻ, hắn cũng không biết đây là làm sao, hắn trước đây thường nói, vì một nữ nhân thì không đáng giá, thế nhưng bây giờ hắn lại làm những việc này, vượt quá mức tiêu chuẩn truy cầu nữ tử của hắn trước đây.
Hồng Hạnh đi vào một hiệu thuốc bắc, nàng đem phương thuốc đưa cho chưởng quỹ nhìn, chưởng quỹ nhíu mày nói:
”Vị cô nương này, Thiên Sơn tuyết liên mà ngài muốn chúng ta không có a, những dược liệu khác thì dễ bàn, chỉ có Thiên Sơn tuyết liên quá trân quý…”
Hồng Hạnh trợn tròn mắt, tay nắm chặt. Có thể nguyên nhân là do thân thể nàng quá yếu ớt, lại vừa đi đường nhiều như vậy nên ngay khi nàng bắt được áo của chưởng quỹ thì lại bị lung lay một chút, An Minh Hiên vội vàng chạy đến ôm lấy nàng.
”Ngươi không sao chứ? Có phải là quá mệt mỏi rồi hay không?”
Hồng Hạnh trừng mắt nhìn An Minh Hiên, sau đó hung hăng giẫm lên chân An Minh Hiên một cái. An Minh Hiên cười khổ, thật là có cá tính!
Chưởng quỹ nhìn nữ tử trước mắt, trông thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-tai-tuong-dau-dang-hong-hanh/1303521/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.