Chương 7
Nếu biết cơn đau răng lần này lại kinh khủng đến thế, Hà Lạc Tri chắc chắn đã đi nhổ nó từ trước.
Nó đã âm ỉ đau suốt mấy ngày, nhưng Hà Lạc Tri vẫn mặc kệ. Rồi nửa tháng sau, bỗng một buổi sáng không hề báo trước, cơn đau trở nên dữ dội. Răng khôn viêm đến mức nửa mặt anh sưng phù lên, ăn không được, ngày nào cũng phải đến bệnh viện truyền dịch.
Suốt một tuần chỉ ăn thức ăn lỏng, Hà Lạc Tri trông gầy đi thấy rõ.
Đồng nghiệp khuyên anh đi nhổ răng sớm, nhưng Hà Lạc Tri cứ ôm mặt mà bảo, phải đợi giảm sưng đã.
Nói chuyện cũng khó khăn, chỉ cần cử động một chút là lợi đau nhức.
Mỗi sáng uống sữa, trưa và tối đều phải dùng ống hút to để uống cháo. Dạo này, dự án của anh có phần phải đến tận nơi xử lý, vì có vài chi tiết chưa rõ, bản vẽ là do Hà Lạc Tri làm nên bên đối tác ngày nào cũng gọi điện hỏi. Nhưng anh không mở miệng ra được, nói chẳng tròn vành rõ chữ, cuối cùng đành phải đến tận nơi.
Anh đã như vậy mà còn muốn đi công tác, đến cả sếp cũng không nỡ.
"Để anh đi cho, em nghỉ đi." sếp bảo.
Hà Lạc Tri nói giọng méo mó: "Thôi anh ạ, họ cũng chẳng hiểu ý, anh mà đi lại bực mình thêm, cứ để em đi cho."
"Em có đi nổi không?" Sếp nhìn anh đầy lo lắng.
Hà Lạc Tri không gượng nổi một nụ cười, chỉ giơ tay ra hiệu "OK", rồi nói:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-sinh-bat-thuc-khong-la-khong-than-/3702597/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.