Câu trả lời của Đan Quất không đủ thuyết phục nàng, nhưng sự thật nha đầu biết những chuyện ly kỳ ấy từ đâu nàng cũng chẳng hứng thú hỏi thêm.
Nghĩ đến Tinh Húc đôi mắt nữ nhân chợt chùn lại đôi giây, thường ngày hắn dùng tất thảy nâng niu cùng nàng đối đãi, dù cử chỉ hay hành động đều dụng tâm chu toàn, nàng vẫn thường ngưỡng mộ rằng tất cả nam nhân trong thiên hạ không ai có thể sánh bằng hắn, mạnh mẽ, khí khái đến cả Thái Sơn có đè đầu mặt hắn tuyệt nhiên cũng không biến sắc.
Nhưng ai có thể thấu, đằng sau dáng vẻ cứng rắn kia lại mang trong tim nghìn vạn vết sẹo lớn còn khó chữa hơn cả những thương tích ngoài da, nàng từng chạm qua tấm lưng lồi lõm, sần sùi của chiến tích, nhưng chưa từng nhìn thấy những sợi bi thương vẫn hiện hữu trong lòng hắn.
Năm tuổi hắn mất phụ thân, chẳng bao lâu mẫu thân cũng lìa bỏ hồng trần, nàng cũng chẳng biết bằng cách nào hắn lại có thể vượt qua được cơn ác mộng ấu thơ để trở thành nam nhân uy dũng, điềm tĩnh như bây giờ.
Chợt bên ngoài có tiếng bước chân, thanh giọng trầm ấm vẫn như mọi khi gọi nàng:
" Dao nhi, ta có thể vào không?"
Nàng vội giấu đi con ngươi ướt át của mình, nữ nhân mở cửa, khuôn mặt ôn hòa vẫn dùng ánh mắt nhu tình nhìn nàng, như thể bản thân có dư dả cả một thế giới ấm áp, đủ đầy sẵn sàng hiến dâng cho người đối diện.
Lại thấy trên tay hắn cẩn thận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-phu-tuong-tu/2696337/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.