Ban đêm, trăng lạnh như nước.
“Hoàng huynh, đang suy nghĩ gì vậy?”
Huynh đệ hai người đã lâu không ngủ chung giường, đêm nay Cung Dư Mặc kéo Cung Dư Thư trò chuyện tới đêm khuya, liền để Dư Thư dứt khoát trụ lại, hai người vô cùng thân thiết dựa vào cùng một chỗ, trò chuyện lại trò chuyện liền buồn ngủ. Chỉ là Cung Dư Mặc chợp mắt một hồi tỉnh lại phát hiện người bên cạnh còn chưa ngủ, mà là mở to mắt không hiểu đang suy nghĩ chuyện gì.
“Ân?” Cung Dư Thư quay đầu, nhìn Dư Mặc, xoa xoa đầu hắn cười nói, “Không gì cả… Chỉ là đột nhiên nhớ tới một ít chuyện tình khi còn nhỏ.”
” Chuyện tình khi còn nhỏ? Tỷ như?” Cung Dư Mặc tinh thần tỉnh táo, ngồi dậy dựa vào đầu giường hỏi.
“Ta nhớ kỹ khi còn nhỏ, vẫn đều là ngươi truy Vân Hiên chạy… Vân Hiên đi kéo ngươi rời giường, sau đó Vân Hiên sinh khí ngươi dụ hống, thỉnh thoảng bị y đánh đánh đá đá cũng đều cười hì hì.” Cung Dư Thư cười nói, “Ta đang suy nghĩ từ khi nào bắt đầu, hai người các ngươi đổi ngược? Sau khi nghe ngươi nói những chuyện vừa rồi, ta mới nghĩ… Mấy năm nay đều là Vân Hiên nhân nhượng ngươi.”
Cung Dư Mặc cười nói, “Đúng vậy… Trước đây đả đả nháo nháo chỉ là chơi đùa, cho nên cũng không để ở trong lòng. Nhưng sau này… sau này phát hiện dụng tâm của y, mà ta lại không hạ được quyết tâm muốn xa lánh lạnh nhạt với y. Nhưng y dù sao cũng là Tiêu Vân Hiên a…” Dư Mặc nghĩ đến chuyện gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-phu-nhu-lai-bat-phu-khanh/24490/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.