Bởi vì tối hôm quangủ không ngon, cho nên khi Thuần Vu Tử Thần đưa ta đi đến Hộ Quốc phủđầu óc ta vẫn còn chút hỗn loạn. Hôm nay lại là một ngày trời đầy mây,khí trời u ám, làm cho ta vẫn còn có cản giác là mình đang nằm mơ.
Vậy Hiên Viên Dật Phi hắn ngủ có ngon không?Tối hôm qua hắn bị ta giày vòtinh thần, bị đứng hình không biết bao nhiêu lần, so sánh với điểmhuyệt cũng không khác nhau lắm.Hắn vì tôn trọng ta mà sẽ không bắt buộcta, hắn thật đúng là một quân tử khó cầu.
Bỗng, trong đầu xẹt qua một truyện cười, chuyện cười nói về một nam nữ ngủchung một cái phòng,bạn nữ vẽ một đường ranh giới: “vượt qua đường nàychính là cầm thú.” Khi tỉnh lại phát hiện bạn nam thật sự không có vượtqua lằn ranh, bạn nữ hung hăng tát bạn nam một cái „anh ngay cả cầm thúcũng không bằng „.
“Ha ha ha ha…” Trận cười xuất hiện ta không nhịn được, ở trong xe cười ra tiếng.
Màn xe xốc lên, xuất hiện gương mặt của Thuần Vu Tử Thần, trên mặt hắnmang theo nghi hoặc: “Phiêu cô nương… Cười chuyện gì vậy?”
“A, không có gì.” Điều này sao có thể nói với hắn? Hắn so sánh Hiên ViênDật Phi với quân tử hơn, nhìn thấy Thuần Vu Tử Thần, ta cứ tự nhiên mànghĩ tới San San, hiện tại, Hiên Viên Dật Phi hẳn là cũng được tính làbạn trai của ta, như vậy, ta vì sao còn muốn giấu giếm San San thân phận của mình đây?
Hiên Viên Dật Phi đối xửvới ta cẩn thận như thế, ta làm bạn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-phu-lam-mon/3266174/quyen-3-chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.