Đêm yên ăng, gian phòng yên ắng. Hiên Viên Dật Phi hai hàng lông mày nhíu chặt nhìn ta đang há hốc mồm phía trước.
Gió đêm nhẹ thổi mùi hương đặc trưng trên người Hiên Viên Dật Phi vâyquanh, hắn đã đi tới trước mặt của ta, nắm lấy hai bàn tay đã xanh lênvì lạnh của ta, nhíu nhíu mày: “Thay quần áo đi, quần áo ướt như vậy sẽbị cảm lạnh.”
“Nhưng, tại sao ngươi làmthế?” Ta mặc kệ cho áo choàng tắm có ướt hay không ướt, cho dù hiện tạigió lạnh đang thổi, ta cũng kệ, ta muốn biet vì sao, hắn tại sao lạimuốn thử thăm dò ta? Điều này làm cho ta có một loại cảm giác khôngđược tin tưởng. Cũng không phải là bởi vì chuyện hương diễm này mà tứcgiận, mà là tức giận vì bị người ta xem là người bằng hữu thân thiếtnhất chất vấn.
Hiên Viên Dật Phi đem ánh mắt từ trên người của ta dời đi, chắp tay sau lưng mà đứng đó: “Ngươilần này đi đến Hộ Quốc phủ, Viễn Trần với Ly Ca đều là mỹ nam tử, tasợ…”
“Sợ ta vì háo sắc mà sinh ra dị tâm đối với ngươi ?” Ta đột nhiên cảm giác được cái ý tốt này của Hiên Viên Dật Phi rất nực cười, bất quá ở cái nơi biến thái như thế này hắn cónghĩ thế thì cũng phải thôi, thử nghĩ mà xem ở chỗ chúng ta sinh sốngchỉ có nữ nhân phải nắm chặt lấy nam nhaanvif thế nên không ngừng sinhnghi, nào có nam nhân ngược lại hoài nghi nữ nhân như thế? Cái…này, cũng quá biến thái đi!
“Hiên Viên Dật Phi,nếu là ta đối với Viễn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-phu-lam-mon/3266166/quyen-3-chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.