Lúc này Hậu Huyềnđịnh gào lên thêm lần nữa thì cửa lớn sơn trại chầm chậm mở ra, sau đómột đám người cầm những cây đuốc từ trong cửa tràn ra, nơi này lập tứcsáng như ban ngày. Ta giật mình, những người cầm đuôc này đều là nữnhân!
Có người xinh xắn lanh lợi, có người cường tráng khôi ngô, có người tú lệ nhu mì, có người lại như hoa phù dung.
“Cáp!” Các nữ nhân xếp thành hai hàng ở cửa, cây đuốc trong tay giơ lên cao, cùng nhau hô to, “Qua biển lửa!”
Ta ngẩn ngơ đứng ở phía sau Hậu Huyền, Hậu Huyền ha hả cười không ngừng:“Mông lão đại, các tỷ muội ở đây càng ngày càng đẹp à nha.”
Lúcnày Hậu Huyền vừa nói thì ta thấy Long Hoàng đang đi vào bên trong bằnglỗ chó trên hàng rào, ha ha, làm cẩu thật đúng là rất tiện lợi.
Gió núi thổi vào những cây đuốc vù vù rung động. Hậu Huyền ngẩng đầu ưỡnngực bước đi dưới biển lửa đó, ta nấp ở phía sau lưng của HậuHuyền,những tro bụi từ trên cây đuốc bay xuống, vẫn còn mang theo chútlửa,làm ta tránh không kịp.
Đi qua biển lửa, bên trong lại là hai hàng người nữa, nhưng lại là nam nhân, những nam nhân này vóc người tốt xấu lẫn lộn, người giống như bị xe lu lăn qua, có người lại mập mạp như là họ hàng của Trư Bát Giới, có người lại gầy còm như que trúc, cóngười lại thấp bé tí teo như ghế đẩu.
Có một vài người trông đẹp mắt, nhưng trên người lại lộ ra chút dấu vết quỷ dị.
囧. . . .
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-phu-lam-mon/3266123/quyen-2-chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.