Gà còn chưa gáy,trăng còn chưa lặn, Tiểu Thiên đã đem ta dựng dậy từ trên giường. Tốihôm qua, khi hắn bắt đầu trở về phòng thì hắn đã bắt đầu ” làm nhục” cái lỗ tai của ta, mặc dù trước đó Nam Cung Thu Nguyệt đã đưa cho ta mộtviên thuốc nói là thuốc ngủ có thể ngủ rất nhanh, nhưng khi ta đã liênmiên lan man chuẩn bị say giấc nồng thì bị Tiểu Thiên nhéo mũi cho tỉnhngủ .
Cho nên, ta bây giờ đang ngồi ở trên giường, cả người cũngkhông đứng vững, ngay cả y phục cũng là do Tiểu Nhược giúp đỡ mới mặcxong. Thuốc của Nam Cung Thu Nguyệt , đúng là thật hiệu quả.
“Đứng lên cho ta!”
“Hô… Hô…” ngã quay lại trở về giường.
“Hỗn đản! Ngươi thật là đã gây họa rồi mà dựa vào cái gì bắt ta phải chùi đít cho ngươi đây!”
“Hô… Ai bảo ngươi là… Hộ quốc phu nhân… chứ ~~~” tiếp tục ngủ như chết.
“Chết tiệt! Ngươi chỉ có sáu ngày thôi đấy! Tiểu Nhược, đem con lợn chết này ném vào xe ngựa cho ta!”
“Không cần đâu!”
“Ta tới đây.”
“Thu Nguyệt ! Ngươi tới đúng lúc lắm, Hậu Huyền đã nói cho ngươi sao?”
“Ân, ngươi yên tâm đi Thanh Châu, nơi này đã có ta.”
“Khổ cho ngươi, Thu Nguyệt .”
Cảm giác đã bị người ôm lấy, ta ngửi được mùi thơm quen thuộc, gượng gạo mở ra một con mắt, trong mông lung nhìn thấy gương mặt của Nam Cung ThuNguyệt ,ta cười cười, đưa tay xoa xoa mặt của hắn: “Cha đã lâu không gặp ”
“Ôi!” Nam Cung Thu Nguyệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-phu-lam-mon/3266121/quyen-2-chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.