Bà Hoài sững sờ trước những gì Diệp Anh vừa nói, bà nhắm mắt lại, khẽ rùng mình một lượt, sau đó tức giận hỏi:
– Nó khốn nạn thế sao? Lâu nay mẹ thấy nó ngoan ngoãn hiền lành, hóa ra lại mất dạy thế à?
Diệp Anh siết bàn tay mẹ trấn an, cô nhẹ giọng:
– Mẹ… làm sao mẹ biết con ở đây mà đến ạ, bố có biết mẹ đến đây không mẹ?
– Thằng Đức cho mẹ địa chỉ… sáng nay mẹ đến Sơn Hải tìm nó. Bố con không biết, nếu biết ông ấy sẽ không cho mẹ đi đâu.
Nói xong bà thở dài một hơi ngao ngán, nhìn con gái còn thâm một bên má, bà xót xa hỏi:
– Thằng Nam… nó đánh con ra nông nỗi này à?
Diệp Anh mím chặt môi, lắc khẽ đáp:
– Nam nó không trực tiếp đánh con… nhưng cũng gần như thế. Thằng vệ sĩ của anh Đức bị nó mua chuộc, con trốn được khỏi nó thì gặp ngay gã bên dưới chung cư, gã bắt cóc con rồi bán con cho lũ ma cô phố Y, cuối cùng… suýt tí nữa con bị lũ ma cô phố Y bán làm gái điếm. Vết tím trên má con là do bọn ma cô nó đánh con đấy. Nếu không có anh Đức đến giải cứu con kịp thời thì giờ này con không còn nói chuyện được với mẹ thế này đâu!
Bà Hoài long đôi mắt nhìn con gái, vừa thương con lại vừa hận lũ người quỷ dữ mà khởi đầu là thằng Nam, thế nhưng bà vẫn đủ tỉnh táo để trách cứ:
– Sểnh nhà ra thất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-nham-yeu-dung/3362431/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.