Diệp Anh mở to đôi mắt nai xinh đẹp nhìn Phan Đức đầy thắc mắc. Thái độ này… Anh ta đến đây không phải để đòi tiền cô nữa sao?
– Tôi chẳng cần gì từ anh hết! Tôi đi đây!
Phan Đức giơ chiếc điện thoại ra trước mặt như trêu tức Diệp Anh. Cô tròn mắt. Ôi… chiếc điện thoại thân thương chứa bao nhiêu ảnh đẹp ảo tung chảo của cô ở Mỹ. Cô lập tức vươn tay ra sốt ruột nói:
– Điện thoại của tôi! Anh thấy ở đâu thế?
Phan Đức rụt tay lại, cất điện thoại vào túi áo vest. Anh giả bộ không quan tâm lời Diệp Anh mà đi vào bên trong. Diệp Anh tức xịt mắt lập tức bước theo Phan Đức. Đừng nói là anh ta bắt cô chuộc lại điện thoại đấy nhé!
Từ sau lưng Phan Đức, Diệp Anh quát to:
– Anh kia, trả tôi điện thoại!
– Cô nói với người nhặt được điện thoại của cô thế đấy à?
Phan Đức hất hàm với Diệp Anh, khuôn mặt đẹp trai nở một nụ cười đểu giả. Khuôn mặt Diệp Anh đỏ lên vì ấm ức. Cô bước nhanh theo bước chân dài của Đức, rít lên bên tai anh ta:
– Các người ăn cướp của tôi thì có! Trả đây!
– Cô có bằng chứng không?
Phan Đức dừng lại, quay sang Diệp Anh nhướng mày thách thức. Diệp Anh đơ người, cô đúng là hết nói nổi tên này, đành im lặng theo hắn đi vào sâu bên trong trung tâm. Đến quầy tiếp đón, Diệp Anh há hốc mồm khi Phan Đức thản nhiên đăng ký làm thành viên ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-nham-yeu-dung/2553661/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.