Tuy là cậu đã chắc chắn rằng Dịch Thời thích cậu, nhưng tới khi Dịch Thời thật sự nói ra Hạ Chiêu vẫn cứ xúc động đậy quá chừng.
Không nghi ngờ gì, Dịch Thời là kiểu người “hành động” nhiều hơn “nói”. Cách biểu đạt của cậu ấy là cố gắng đối xử với cậu tốt nhất có thể, thay vì chỉ qua lời nói.
Được yêu là cả quá trình, nhưng cảm nhận mình được yêu sẽ đến ngay tức thời. Ngay cái lúc mình nhận ra, vô số những chi tiết nhỏ trước giờ chưa phát hiện cùng trải ra trước mắt. Những chi tiết nhỏ trong tình cảm bạn bè đúng mực và vụn vặt, kiên nhẫn chiều chuộng trong âm thầm trở nên rõ ràng hơn.
Nếu là ai đó nói thích cậu thì có khi Hạ Chiêu còn nghi. Nhưng Dịch Thời nói thế, Hạ Chiêu cảm thấy Dịch Thời thật sự thích cậu.
Dịch Thời với ai cũng lạnh nhạt như đi trên lối đi của riêng mình vậy. Đến cảnh vật chung quanh còn không mấy hứng thú.
Dịch Thời với cậu lại khác, không hề giống với bất cứ ai.
“Tớ muốn ôm cậu.” Hạ Chiêu ngẩng đầu.
Lần này Dịch Thời không đợi thêm nữa. Hạ Chiêu vừa dứt lời, cậu đã chủ động ôm Hạ Chiêu vào lòng.
Hạ Chiêu đặt cằm trên vai Dịch Thời. Lần đầu tiên cậu được ngửi mùi hương trên cơ thể Dịch Thời gần đến thế, một mùi hương rất riêng, rất dễ chịu. Tựa hương của rừng rậm sâu thẳm, tựa hương nắng ấm của mùa tuyết rơi. Đó là mùi hương sạch sẽ và tươi mát của người mà cậu thích.
Không biết có phải do say thật hay sao mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-mi/1061347/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.