Chương trước
Chương sau


Chuyện này cũng thật sự quá khôi hài, biết người ta diệt đi đồng tộc của mình, cũng không nghĩ cách trả thù, còn là đưa tài bảo lên bồi tội, chuyện thế này chắc cũng chỉ những cái tòa thành nhỏ như Chấn Nam Thành này mới xảy ra mà thôi.

"Không chỉ nơi này Chấn Nam Thành, tại bất kỳ nơi đâu cũng là như vậy mà thôi!" Nhìn thần sắc của Trần Tú, Trần Vân Thanh cũng đoán biết được trong lòng tên này đang nghĩ cái gì.

Mọi người có thể trách móc Trần Tiêu Thiên nhát gan, cũng có thể trách Trần gia không có cốt khí, nhưng đứng trên bình diện người lãnh đạo đến xem, Trần Tiêu Thiên không có làm sai cái gì.

Biết mình không bao giờ là đối thủ của đối phương, ngay một tia hy vọng nhỏ nhoi có thể chiến thắng cũng không có, nhưng vẫn cứ muốn tìm đối phương tính toán, đó là đâm đầu vào chỗ chết, là cái dũng của kẻ thất phu, chân chính trí tuệ người sẽ không ai đi làm như thế.

Lấy ví dụ hiện tại Mân Việt Quận Thành Cố gia cũng như thế mà thôi, nếu biết được người diệt đi đệ tử Cổ gia là Cổ Loa Thành Nguyễn gia chẳng hạn, bọn họ cũng sẽ mang quà cáp đến xin lỗi cùng ăn nói khép nép mà thôi.

"Vân Thanh sư huynh! Anh nói rất đúng.!" Trần Tú giật mình, sau liền gật đầu lia lịa lên tiếng đáp.

Hắn chỉ khinh thường Trần Tiêu Thiên nhát gan sợ chết, lại không đưa mình vào vị trí của Trần Tiêu Thiên để mà suy nghĩ, như là mình không có bao nhiêu thực lực, còn phải lo cho cả mấy ngàn người trên dưới, cũng sẽ làm như Trần Tiêu Thiên thôi.

"Bên kia Trần Đình Cương tìm kiếm Hắc Bào công tử ra sao rồi?" Nhắc đến chuyện này, Trần Vân Thanh trên miệng không khỏi nhếch mép cười.

Tính toán ra, Trần Vân Thanh hắn có thể thoải mái tự do ra vào Trần Phủ mà không phải sợ bất kỳ chuyện gì, cũng là phải mang ân của Hắc Bào công tử cùng Trần Đình Bang một chuyện.

Ngay khi xác nhận Trần Đình Bang là người bán Yêu Quyết ra bên ngoài, Trần Tiêu Thiên liền cho người rút lui khỏi biệt viện của hắn, không còn quan tâm đến tên Yêu Sĩ nhị trọng như hắn đây nữa.

Sở dĩ Trần Tiêu Thiên muốn đối phó với hắn, là vì sợ hắn đem Đại Hành Huyền Khí Kinh tiếc lộ ra bên ngoài, nhưng giờ bên ngoài Đại Hành Huyền Khí Kinh đã là Yêu Quyết đại chúng, ai ai cũng có thể tìm mua được, như vậy còn quan tâm đến hắn làm cái gì.

Chiêu rút củi dưới đáy nồi này của hắn xem ra làm cũng rất là tuyệt một chút.

"Vân Thanh sư huynh! Anh an tâm..! Tôi đã đem mọi giấu vết xóa sạch...Trần Đình Cương dù có ba đầu sáu tay, cũng sẽ không có điều tra ra được cái gì..!" Trần Tú hết sức là tự tin hồi đáp.

Ngay khi đem Đại Hành Huyền Khí Kinh tung ra bên ngoài, hắn còn cho người đóng giả Hắc Bào công tử chạy đi hướng Mân Việt Quận Thành, như Trần Đình Cương mà tra được đến đây, tên này cũng là sẽ bỏ cuộc, có cho y mười cái lá gan y cũng không giám chạy lên Mân Việt Quận Thành điều tra tiếp.









"Vân Thanh sư huynh..! Đây là tiền bán Đại Hành Huyền Khí Kinh đạt được đến!"

Trần Tú đưa một cái Túi Không Gian cho Trần Vân Thanh. Hắn biết sắp đến Trần Vân Thanh phải tham gia Đấu giá hội, đang là rất cần tiền, đưa ra vào thời điểm này là thích hợp nhất.

"Nhiều như vậy sao..?" Hai trăm ngàn viên Hạ Phẩm Linh Thạch, đây là gấp mười lần số tiền mà hắn bỏ ra để mua Đại Hành Huyền Khí Kinh từ trong tay của Trần Đình Bang rồi, cũng là vượt quá xa giá trị thực của bộ này Yêu Quyết, không biết cái tên Trần Tú này làm thế nào lại kiếm được nhiều tiền thế này.

"Vân Thanh sư huynh..! Ta cùng một lúc phân người ra đến mười mấy cái thế lực lớn nhỏ, đem giá cao bán trước, sau đó mới lấy giá rẽ bán cho tán tu..!"

Trần Tú là biết cơ hội thể hiện của mình là đến rồi, hắn là nói ra những thao tác mà mình sử dụng để chiếm lấy thực nhiều Hạ Phẩm Linh Thạch của các thế lực khác.

Đầu tiên hắn đi gõ cửa từng gia tộc lớn, thổi phồng uy năng của Đại Hành Huyền Khí Kinh, như để Trần gia tu luyện môn Yêu Quyết nảy một thời gian, Chân Nam Thành không có một thế lực nào có thể là đối thủ của Trần gia cả, cảm nhận đưa sự uy hiếp, thế nên thế lực nào cũng là muốn xuống tiền mua cho bằng được, nhân cơ hội này hắn là cắt đối phương một đao.

Tính ra hắn có thể bán với giá cao hơn nhiều so với hiện tại, nếu như có thời gian lâu chút, tiếc là chuyện này với Trần Vân Thanh quá quan trọng, không thể kéo dài hơn.

Đương nhiên, cũng có những người nỗi lên lòng tham m/uốn diệt hắn đoạt bảo, những người đó hiện tại đã đi xuống bên dưới hội ngộ với lại tổ tông của mình rồi.

"A.!"

"Ân..Tiểu Diễm có nguy hiểm..!".

Trần Vân Thanh giật mình, âm thanh này hắn nghe quá quen thuộc rồi, ngoài Ngô Tiểu Diễm ra thì không còn có ai khác được.

"Thiếu gia...Cứu mạng a..!"

"Tiểu Diễm..Có chuyện gì bình tĩnh nói..!"







Trần Vân Thanh nhìn đến Ngô Tiểu Diễm chạy đến bên mình thần sắc tuy hốt hoảng, nhưng trên người không có thương tích gì cả, hắn là cũng an tâm không ít.

"Thiếu gia...Tên kia...Tên kia muốn bắt em..!" Ngô Tiểu Diễm trốn sau lưng của Trần Vân Thanh, chỉ tay về một đám người phía trước cách mình không xa, hơi có chút run giọng nói.

"Ha ha ha..Tiểu mỹ nhân..Thì ra đây là thiếu gia mà cô muốn dựa vào hay sao?..!"

Một đám tầm bảy tám người thanh niên đi đến, cầm đầu là một cái thanh niên tầm hai mươi mấy tuổi, tu vi Yêu Sĩ tam trọng hậu kỳ, cái bụng có chút ngấn mỡ, lên tiếng chính là người này.

"Vân Thanh sư huynh..! Đám người kia là Mang gia đệ tử.. Tên cầm đầu là Mang Đại Hổ, trưởng tử của Mang gia gia chủ Mang Ngấn Sơn..!"

Trần Tú đối với lại tin tức các thế lực lớn nhỏ gia tộc con em bên trong là khá linh thông, vừa nhìn đến Mang Đại Hổ xuất hiện, hắn liền là nhận ra ngay.

Mang Đại Hổ, năm nay hai mươi lăm tuổi, Yêu Sĩ tam trọng hậu kỳ cảnh giới, thiên phú tu hành không cao, đạt đến cảnh giới này đều là dựa vào cấn đại lượng Đan Dược để mà lên cấp, không tu luyện bấy kỳ môn Yêu Kỹ nào ra hồn cả, thực chiến chỉ sợ còn kém hơn cả Yêu Sĩ nhất trọng cảnh giới.

Tên này trước đây vốn là không có được Mang Ngấn Sơn xem trọng, nhưng từ khi Mang Đại Hùng bất hạnh bỏ mình tại Chấn Nam Đại Sơn, Mang Ngấn Sơn tìm không ra người thích hợp kế tục chi mạch của hân, hắn liền đưa Mang Đại Hổ vào tầm ngắm, hiện tại Mang Đại Hổ là thiếu tộc trưởng của Mang gia, thân phận địa vị trong tộc rất là cao.

Đây là những thông rin mà hắn đã điều tra được về Mang Đại Hổ tên này, ngắn gọn một câu, Mang Đại Hổ chỉ là một cái bị thịt di động, không làm được gì cả, như người huynh đệ Mang Đại Hùng của y không tử vong, không đến lượt y làm Thiếu tộc trưởng đâu.

"Tiểu tử..! Vị tiểu mỹ nhân này bản thiếu gia ta chấm trúng, biết điều lập tức nhận lấy ít tiền này liền giao cô ấy lại cho ta, nếu như không, đừng trách bản thiếu gia ta vô tình..!"

Mang Đại Hổ liếc mắt ra hiệu cho đám Yêu Sĩ Nội Viện của Mang gia đem mấy người Trần Vân Thanh vây lại sau, liền lấy trong túi ra mấy vạn đồng vàng chi phiếu, ném qua cho Trần Vân Thanh, chỉ đích danh muốn Trần Vân Thanh bán lại Ngô Tiểu Diễm cho hắn.

Lần này vì trong gia tộc có chuyện không vui, nên hắn là ra bên ngoài giải trí một chút, cũng là xem có thể kiếm được con hàng nào thơm ngon qua đêm dài hay không, trời xui đất khiến làm sao để hắn vô tình đi qua Trần gia địa bàn, cũng là may mắn làm sao hắn gặp phải một cực phẩm mỹ nữ như là Ngô Tiểu Diễm này đây.

Hắn trong lòng là đã quyết định, bằng bất kỳ giá nào cũng liền phải nắm Ngô Tiểu Diễm vào trong tay, nạp cô ta về làm thiếp...







Không..Nạp Ngô Tiểu Diễm làm thiếp thì quá ủy khuất cho cô gái này, hắn phải lập cô ta làm chính thất, như vậy mới xứng với nhan sắc của cô gái này, dù cho lão cha của hắn có phản đối cũng vô dụng.

"Xẹt..!"

"Đã như mày muốn chết, cũng đừng có trách Trần Vân Thanh ta vô tình..!"

Trần Vân Thanh không hề có ý định nói nhiều hay muốn dây dưa gì với lại Mang Đại Hổ, hắn xuất Huyền Linh Kiếm trong tay ra, hướng về Mang Đại Hùng, lạnh lẽo lên tiếng.

"Vân Thanh sư huynh..! Tên này là con trai duy nhất của Mang Ngấn Sơn hiện tại..!"

Trần Tú là hiểu, Trần Vân Thanh thật sự là đang rất tức giận, còn xuất ra Huyền Linh Kiếm, chứng tỏ Trần Vân Thanh đã là có ý định muốn đem Mang Đại Hổ diệt sát, hắn không thể nào không lên tiếng khuyên can.

Mang Đại Hổ chỉ là một con mèo nhỏ, không đáng quan tâm, nhưng mả Mang Ngấn Sơn thì lại không giống, đây là một người tâm cơ thâm trầm, thủ đoạn đầy mình, chỉ cần đạt được mục đích bất chấp thủ đoạn, là một đại kiêu hùng đứng đầu nơi này Chấn Nam Thành.

Như Trần Vân Thanh diệt đi con của hắn, còn là đứa con kế tục hương hỏa, khỏi phải nói Mang Ngấn Sơn sẽ nỗi giận như thế nào, khi đó Trần Vân Thanh sẽ phải đối đầu với lại toàn bộ Mang gia vây sát, thực lực hiện tại của Trần Vân Thanh muốn sống sót được là cực kỳ khó khăn, như không cần thiết, tạm thời không cần làm hại đến tên hoàn khố này, hoặc muốn xử lý y, cũng nên...

"Đừng có làm bậy nha...! Cha tao là Mang gia tộc trưởng, muội muội của tao là thiếp của Thiếu Thành Chủ, như mày dám làm gì tao, dù mày có chạy đến chân trời góc biển cũng phải bị diệt..!"

Cảm nhận được sát khí phát ra từ thân mến thế của Trần Vân Thanh, không hiểu sao, trong lòng của Mang Đại Hổ lại run sợ lợi hại, dù trên thực tế, tu vi của hắn cao hơn đối phương cả một cái cảnh giới, không những vậy, xung quanh hắn còn có đến bảy tên Yêu Sĩ cường giả khác, đó là chưa tính cao thủ đi theo bảo hộ mình.

Nhưng sao, hắn trong lòng lại có một cái trực giác mảnh liệt, như Trần Vân Thanh ra tay, mình sẽ phải chết chắc, dù cho cao thủ đi theo bảo hộ cho hắn cũng không có khả năng bả hộ cho hắn an toàn, nên nhất định phải mang ra hậu trường cho đối phương sợ hãi mới được.

Vạn tộc được chia vào từng tiểu thế giới, cầu sinh, lấy chủng tộc khác làm quân lương lên cấp, mỗi chủng tộc cần trong 100 ngày thông quan thế giới để đi lên thế giới cao hơn, sát phạt cùng tiến hóa cho đến khi đủ tư cách tranh đoạt thần cách, châm lửa thần hỏa, trở thành tân thần chi... mời đọc
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.