Đưa Linh Thạch vào cho Khôi Lỗi ăn. Đây là thủ tục bắt buộc, Khôi Lỗi tựa chung lại cũng chỉ giống như là một cổ máy, muốn máy móc hoạt động thì phải cần đến năng lượng.
Bên kia Địa Cầu máy móc vận chuyển được là nhờ vào xăng, dầu hay điện.
Nơi này tu luyện thế giới muốn Khôi Lỗi hoạt động, phải dùng đến Hạ Phẩm Linh Thạch, không có Hạ Phẩm Linh Thạch mà nói, dù có trong tay Tam Giai Thượng Phẩm Khôi Lỗi, cũng chỉ để ngắm nhìn mà thôi, chẳng làm được cái gì...
"Ầm..!Rầm rầm..! Rầm rầm..!".
"Má ơi..! Cũng may tao chạy nhanh..!"
Nhìn khí tức khủng bố mà con Khôi Lỗi này phát ra, Trần Vân Thanh trong lòng đã có một cái dự cảm không ổn, hắn muốn ra lệnh ngăn cản con Khôi Lỗi này công kích, nhưng tốc độ di chuyển của nó quá nhanh, vượt qua ý niệm của hắn, hắn không thể nào thu hồi lại được.
Kết quả một quyền của nó đánh ra, không chỉ phá đi bức tường bên trái vừa rồi, ngay cả căn phòng này cũng rung lắc mảnh liệt, như có động đất một dạng, từng khối đá từ phía trên rơi xuống, chút nữa thôi đã đập trúng đầu của Trần Vân Thanh, nếu như hắn không có nhanh chân sử dụng Phong Hình Bộ chạy trốn.
"Yêu Sư trung kỳ khủng bố như vậy sao..?"
Chạy ra bên ngoài Luyện Đan Thất, nhìn thấy gian phòng bên trong đã sụp đổ quá nữa, Trần Vân Thanh trong lòng không khỏi ớn lạnh một chút.
Một quyền của con Khôi Lỗi này, chẳng những đánh tan đi bức tường dầy hai mét làm bằng đá nơi đây, mà dư chấn của nó đem nguyên căn phòng Luyện Đan vốn rất kiên cố hủy đi, nhìn lại con Khôi Lỗi này vẫn còn thừa lực, điều này làm cho Trần Vân Thanh không khỏi cảm thán Yêu Sư cường giả quá chi là khủng bố.
Chỉ là Yêu Sư trung kỳ mà thôi, đã có thực lực như vậy, nếu là Yêu Sư hậu kỳ, hay Yêu Tông cường giả, thực lực còn mạnh đến mức độ nào nữa.
Nghĩ đến chuyện này, Trần Vân Thanh không khỏi lắc đầu một cái, mấy cảnh giới này bây giờ cách mình có chút xa, đừng nghĩ đến quá nhiều làm cho mình niềm tin bị đả kích, vẫn nên từng bước đột phá Yêu Sĩ bát trọng, Yêu Sĩ cửu trọng sẽ hay hơn.
"Tốt..Tốt..!"
Trần Vân Thanh ngắm nhìn con Tam Giai Khôi Lỗi này, càng nhìn càng thích, thực lực nó càng mạnh, đối với lại Trần Vân Thanh hắn càng là có lợi, thử nghĩ nơi này Chấn Nam Thành làm gì có một tôn Yêu Sư trung kỳ cường giả nào đâu.
"Mày lập tức ra bên ngoài kia canh giữ cửa động cho tao..!"
Bị con Khôi Lỗi cho mình ăn một cái thiệt hại ngầm, nhưng Trần Vân Thanh không những không trách nó, ngược lại còn khen hết mình, đem thêm mấy ngàn viên Hạ Phẩm Linh Thạch cho nó ăn rồi chỉ tay về cửa động ra vào bảo nó đến đó thủ hộ.
Con Khôi Lỗi này bây giờ là của Trần Vân Thanh hắn rồi, nó càng mạnh, đương nhiên là càng có lợi cho Trần Vân Thanh hắn trong thời gian sắp đến. Nên nhớ ở Chấn Nam Thành nơi này, không có một tên Yêu Sư trung kỳ cường giả nào cả đâu nha.
Mân Việt Quận Thành trên kia, Yêu Sư trung kỳ cường giả cũng là Trưởng Lão trong các gia tộc lớn, người bình thường sẽ không có phúc phận được Yêu Sư trung kỳ cường giả đi theo bảo hộ.
"Lần đầu tiên Trần Vân Thanh ta thấy được một kiện Bát Giai Yêu Binh..!"
Xử lý xong bộ Khôi Lỗi kia, Trần Vân Thanh không còn quan tâm đến nó nữa, hắn đi về phía trước. Đem bộ xương khô của Phương Hùng đá qua một bên, đưa tay chạm vào chiếc đỉnh cao ngang ngực của mình đây, vui sướng lên tiếng.
Chiếc Đỉnh này có tên là Sinh Thiết Đỉnh, cấp bậc là Bát Giai Hạ Phẩm Yêu Binh, Phương Hùng có được nó là khi đi đến một nơi gọi là Chủ Đại Lục.
Hành trình đạt được chiếc Đỉnh này của Phương Hùng cũng không có quang minh chính đại gì.
Sinh Thiết Đỉnh vốn là bảo vật gia truyền của một cái thế gia luyện đan đã đi vào hướng suy tàn tên là Sinh gia.
Sinh gia bên trong gia tộc trước đây từng xuất hiện một vị Đan Đế, tuy nhiên đến bây giờ đã không còn nữa, con cháu bên dưới cao nhất cũng chỉ có một tên Ngũ giai Luyện Đan Sư trấn thủ.
Phương Hùng thèm khát Sinh Thiết Đỉnh của Sinh gia, nhưng bàn bạc như thế nào, Sinh gia cũng không muốn đem Sinh Thiết Đỉnh giao ra cho Phương Hùng.
Quá tức giận, Phương Hùng liền lấy thân phận Thất Giai hậu kỳ Luyện Đan Sư của mình ra, hiệu triệu một đám Yêu Tôn cường giả, đêm khuya lẻn vào Sinh gia, đem trên dưới Sinh gia mấy vạn người đồ giết, chó gà không tha.
Sinh gia diệt tộc sau, Phương Hùng cũng được như ý nguyện của mình là chiếm lấy Sinh Thiết Đỉnh này.
Có thể nói chiếc đỉnh này đã chứa mấy vạn thi thể, hài cốt của Sinh gia cũng không quá đáng.
Nó đồng thời cũng là thu hoạch lớn nhất của Trần Vân Thanh hắn qua lần tai nạn này, giá trị của Sinh Thiết Đỉnh còn vượt qua cổ Khôi Lỗi kia không biết bao nhiêu lần mà tính.
"Để ta xem..! Mình có thể phát huy ra bao nhiêu uy lực của Sinh Thiết Đỉnh này..!" Trần Vân Thanh nhỏ một giọt máu vào, chuẩn bị tế luyện chiếc Sinh Thiết Đỉnh này.
Sinh Thiết Đỉnh là Bát Giai Yêu Binh, nhưng không có nghĩa là chủ nhân của nó có thể sử dụng được hết toàn bộ uy năng của nó.
Vấn đề ở đây nằm ở chỗ, Sinh Thiết Đỉnh bên trong có cấm chế, loại Cấm Chế này hết sức là cao minh, một tầng cao hơn cùng khó khăn hơn một tầng.
Luyện hóa được một tầng cấm Chế, như vậy liền có thể sử dụng nó bình thường như một kiện Nhất Giai Thượng Phẩm Yêu Binh, luyện hóa hai tầng Cấm Chế, nó khôi phục đến Nhị Giai Thượng Phẩm Yêu Binh, ba tầng Cấm Chế sẽ là Tam Giai Thượng Phẩm, cứ như vậy mà tính lên, cho đến khi có thể luyện hóa tầng thứ tám Cấm Chế thì thôi, khi đó chủ nhân hoàn toàn có thể phát huy đầy đủ uy năng chân chính của nó.
Nhưng để luyện hóa được hoàn toàn Cấm Chế cũng không hề đơn giản, ngoài chuyện phải có tu vi cao, tinh thần lực cường đại, còn phải am hiểu Cấm Chế thủ pháp nữa.
Sinh gia nghe nói đến thời điểm diệt tộc, bọn họ cũng chỉ luyện hóa được tầng thứ sáu của Cấm Chế, nếu mà hoàn toàn luyện hóa hết, cũng không có dễ dàng bị Phương Hùng đám người tiêu diệt nhẹ nhàng như vậy.
Ngay cả Phương Hùng, dù cướp được trong tay Sinh Thiết Đỉnh trong vòng một trăm năm, nhưng tên kia cũng chỉ có thể luyện hóa được tầng thứ bảy của Cấm Chế, đủ thấy Cấm Chế này khó khăn ra sao.
"Xoẹt..!".
"Ha ha ha..! Cuối cùng bà cô ta cũng đã thoát được cái Đỉnh khốn kiếp kia...!".
Đang khi Trần Vân Thanh muốn bắt đầu luyện hóa Cấm Chế bên trong Sinh Thiết Đỉnh để có thể sử dụng nó thuận tiện một chút, bỗng nhiên dị biến phát sinh, từ bên trong Sinh Thiết Đỉnh nhảy ra một sinh vật, vừa xuất hiện liền là cất tiếng cười lớn, trông thực sảng khoái.
"Tầm Linh Hồ..!"
Trần Vân Thanh ngừng tay, nhìn kỹ lại con hồ ly màu xanh đang đứng trên miệng chiếc Sinh Thiết Đỉnh trước mặt đây, cất lên tiếng tiếng nói ra lai lịch của nó.
Thực ra Trần Vân Thanh vốn không biết con Hồ Ly này là loại gì, sở dĩ gọi nó là Tầm Linh Hồ, là do Phương Hùng đặt cho nó.
Khi hành tẩu bên kia Chủ Đại Lục, Phương Hùng vô tình gặp được con Hồ ly này, ban đầu Phương Hùng cũng không quan tâm đến một con bình thường Nhị Giai Cửu Phẩm Yêu Thú này cho lắm.
Nhưng bỗng nhiên Phương Hùng phát hiện ra con Hồ Ly này biết nói, còn có khả năng tìm ra linh dược rất tốt, thế cho nên Phương Hùng quyết định bắt nó về.
Chưa kịp nhận chủ thì Phương Hùng đã gặp phải kiếp nạn, phải chạy đến nơi đây.
Cũng là không muốn từ bỏ con Hồ Ly này, nên sau khi quăng nó vào bên trong Sinh Thiết Đỉnh, Phương Hùng đã đánh vào bên trong đó một loạt Cấm Chế, đem nó giam cầm lại, ý định sau khi đoạt xá xong, sẽ bắt con Hồ ly này nhận mình làm chủ, dựa vào bản lình tìm kiếm linh Dược của con Hồ Ly này, thêm vào tài Luyện Đan xuất thần nhập hóa của y, trở lại đỉnh phong tu vi trong một thời gian ngắn là không có khó.
Đáng tiếc người tính không bằng trời tính, Phương Hùng đoạt xá nhầm người như Trần Vân Thanh hắn đây, bây giờ chắc đã đi xuống Âm Minh Giới dạo chơi.
"Rầm..Rắc..Rắc..!"
"Con kiến đáng ghét kia..! Dám đem bà cô ta giam giữ hai trăm năm trời, bà cô không tha cho mày..!"
Vừa xuất hiện, con Hồ Ly này ngay cả liếc cũng không thèm liếc nhìn Trần Vân Thanh một cái, nó dùng tốc độ cực kỳ là nhanh, đi đến bên cạnh bộ xương khô của Phương Hùng, chà đạp nó te tua, trong miệng phát ra đầy lời oán hận, đủ thấy con Hồ Ly này đối với việc mình bị Phương Hùng bắt đi cùng giam cầm mấy trăm năm rất là bất mãn một dạng.
'Quá nhanh..!' Trần Vân Thanh trong lòng đối với lại con Hồ Ly này nâng lên cảnh giác cao độ.
Vừa rồi nó xuất hiện bên cạnh Phương Hùng, dùng một tốc độ quá nhanh, nhanh đến độ mắt của Trần Vân Thanh dù đã tập trung cao độ, cũng không có nhìn được bóng dâng của nó.
Nếu mà vừa rồi, con Hồ Ly này không có tấn công bộ xương khô của Phương Hùng, mà đi tấn công Trần Vân Thanh hắn, hắn ngẫm nghĩ lại một chút, mình không có khả năng chống lại.
Đây là lần đầu tiên, hắn gặp được một con Nhị Giai Yêu Thú thực lực đáng sợ đến như vậy.
"Sâu kiến Yêu Sĩ kia..! Mau nói cho bà cô biết, đây là địa phương nào ở Chủ Đại Lục...? Sao thiên địa linh khí lại kém đến như vậy...?"
Hồ Ly sau khi đem bộ xương khô của Phương Hùng đánh tan thành mãnh vụn, cũng xem như đã trả thù được rồi, liền quay sang hỏi Trần Vân Thanh bên cạnh.
Vạn tộc được chia vào từng tiểu thế giới, cầu sinh, lấy chủng tộc khác làm quân lương lên cấp, mỗi chủng tộc cần trong 100 ngày thông quan thế giới để đi lên thế giới cao hơn, sát phạt cùng tiến hóa cho đến khi đủ tư cách tranh đoạt thần cách, châm lửa thần hỏa, trở thành tân thần chi... mời đọc
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]