"Nếu như..! Nếu như ba năm trước đây mình không có rời đi, chuyện chắc chắn sẽ không có xảy ra theo cái chiều hướng này..!" Nghĩ lại chuyện cũ, Lăng Tĩnh Y không khỏi có chút đau lòng.
Ba năm trước, nàng hoàn toàn có thực lực để giữ Trần Vân Thanh bên cạnh, cũng như ít nhất cũng có thể đưa y đến Mân Việt Học Viện tu hành, như vậy Trần Vân Thanh sẽ mãi ở bên cạnh nàng, vẫn sẽ thương yêu nàng hết mực, trong lòng sẽ không thể có quan hệ mờ ám với lại Lưu Tố Hiền hay Ngô Tiểu Diễm kia rồi.
Đáng tiếc là thời gian không thể nào quay trở lại, một bước đi sai trong quá khứ, không thể nào làm lại như lúc ban đầu.
Đây âu cũng là do Lăng Tĩnh Y nàng quá tự tin, tự tin vào nhan sắc của mình, tự tin vào tấm chân tình ngàn năm không đổi của Trần Vân Thanh.
Nàng nghĩ dù trải qua bất kỳ biến cố nào, nàng có làm ra chuyện gì, trong tận sâu thâm tâm của Trần Vân Thanh, Lăng Tĩnh Y nàng vẫn là người quan trọng nhất. Không có người nào có thể thay thế được địa vị của nàng trong tim Trần Vân Thanh.
Ai có rất ngờ chuyện lại ra biến cố như ngày hôm nay. Trần Vân Thanh không những có người con gái khác, còn là không có yêu thương nàng như trước kia.
"Tiểu Thư..! Ngọc không mài không thể phát sáng, người không trải qua mưa gió mãi mãi không thể trường thành được...!"
Không biết khi nào, bên cạnh của Lăng Tĩnh Y xuất hiện một vị tuổi tầm bốn mươi nữ nhân, thực lực không có ai rõ, chỉ biết nàng mang trang phục người hầu, luôn luôn là cúi nữa đầu xuống trước mặt của Lăng Tĩnh Y, nhìn ra được đây là người hầu của nhà Lăng Tĩnh Y.
"Huyền Cô.! Đạo lý này tôi hiểu..! Nhưng mà cái giá phải trả quá mức đắc đỏ đi...! Nó lớn đến nỗi ngay cả tôi cũng không thể nào chấp nhận được..! Bây giờ lòng tôi vẫn còn đau như đao cắt..!"
Lăng Tĩnh Y đương nhiên hiểu lời nói của Kim Huyền Cô này có đạo lý, năm xưa chính là bà ta đã khuyên qua nàng, để cho Trần Vân Thanh ở lại Chấn Nam Thành rèn luyện một thời gian.
Nếu như người này có thể bức lên, như vậy nàng cũng Trần Vân Thanh tiến lại gần với nhau, trong gia tộc không người có thể phản đối.
Mấy năm đầu mọi chuyện diễn ra thật không được như ý muốn cho lắm, Trần Vân Thanh sau khi nàng rời đi tuy có nhiều cố gắng, nhưng không thể trở thành thiên tài cho được.
Khi mà nàng đổi ý muốn đưa Trần Vân Thanh đi lên Mân Việt Quận Thành, Trần Vân Thanh lại có thay đổi nghiên trời lệch đất, thành tựu bây giờ của Trần Vân Thanh đã không hề thua gì thiên chi kiêu nữ như Lăng Tĩnh Y nàng.
Với loại tốc độ tu luyện như hiện tại, việc Trần Vân Thanh vượt qua nàng chỉ là chuyện sớm muộn.
Thế nhưng nàng không thể nào vui vẻ được cho nỗi.
Trần Vân Thanh càng mạnh, y càng ưu tú, càng có nhiều cô gái yêu mến, lại càng ngày càng rời xa nàng, đến bây giờ còn không có hình bóng của nàng ở trong lòng, đây không phải là kết cục mà nàng muốn nhìn thấy a.
"Tiểu thư..! Cô hãy nghĩ lại..! Nếu đưa Trần Vân Thanh lên Mân Việt Quận Thành khi đó, hắn có thể tại bên trong những tên thiên tài của Mân Việt Quận Thành sống nỗi hay sao..?"
Trong lòng Huyền Cô bây giờ cũng là đang khá vui mừng, kết quả như hiện tại chính là nàng muốn nhìn thấy nhất, Trần Vân Thanh không quá phế vật, cũng không còn quan tâm lắm đến tiểu thư nhà mình, cả hai đều có con đường riêng, một kết quả đẹp lòng của mọi người mà.
"Huyền Cô..! Bà nói cũng không phải không có lý...!" Lăng Tĩnh Y gật đầu.
Bổn ý của nàng không chỉ là đưa Trần Vân Thanh đến Mân Việt Quận Thành, mà còn lớn hơn thiên địa nữa kìa.
Thế nhưng chỉ mỗi cái Mân Việt Quận Thành, với tình cảnh của Trần Vân Thanh mấy năm trước, còn khó có cửa qua. Cùng mấy tên thiên tài trên đó thôi Trần Vân Thanh cũng khó chống lại, đừng nói đến việc đi đến thế giới rộng lớn kia.
Nơi đó, những tên thiên kiêu như Ngô Mãnh Đạt như vậy cũng bình thường thôi, còn mấy người lợi hại hơn y không hề thiếu. Khi đó chỉ sợ kết cục của Trần Vân Thanh sẽ càng thảm hại hơn ba năm qua nhiều.
"Huyền Cô..! Trần Vân Thanh bây giờ đã là thiên kiêu rồi..! Theo bà có nên đưa anh ấy về bên cạnh của tôi hay không..?" Lăng Tĩnh Y nghĩ ra được chủ ý, ý nghĩ này vừa lóe lên, gương mặt của nàng là rạng rỡ như hoa.
Ân..! Ý nghĩ này hết sức là không có tồi.
Trước đây chỉ vì Trần Vân Thanh thiên phú tu hành kém cỏi, nàng mới nhịn đau làm ra cái hạ sách đặt Trần Vân Thanh ở Chấn Nam Thành.
Bây giờ Trần Vân Thanh đã trở thành thiên tài, còn không hề kém hơn nàng thiên tài, đặt ở Mân Việt Quận Thành cũng không có người nào có thể qua được anh ấy.
Như vậy khoảng cách giữa hai người hoàn toàn là không còn tồn tại, nàng có thể quang minh chính đại ở bên cạnh y mà không phải lo lắng cái gì nữa rồi.
'Chết..! Làm sao lại thành ra thế này..?' Huyền Cô nhìn Lăng Tĩnh Y một bộ phấn chấn, trong lòng thầm hô không tốt.
Trong lòng của nàng vốn là không có cái ý định để Lăng Tĩnh Y cùng Trần Vân Thanh bên nhau, nên mới làm ra nhiều cái thủ đoạn như vậy suốt ba năm qua.
Nàng hiểu, với thân phận cùng địa vị của Lăng Tĩnh Y, đừng nói là thiên tài ở Nam Hoang Chi Địa này, dù có là thiên kiêu của Thiên Nam Đại Lục tính chung, cũng không có xứng với lại Lăng Tĩnh Y.
"Tiểu thư..! Theo tôi thấy nên quan sát thêm một thời gian..!"
Dù trong lòng rất muốn thẳng thừng từ chối cái ý nghĩ điên rồ của Lăng Tĩnh Y, nhưng bên ngoài Huyền Cô lại không có dám, nàng cẩn thận từng ly từng tý khuyên can.
"Thế nào..? Bà còn muốn tôi đợi đến khi nào nữa..?"
Lăng Tĩnh Y quay lại, nhìn Huyền Cô với ánh mắt không tốt, giống như nếu mà làm trái ý của nàng một lần, hai người sẽ tuyệt giao một dạng.
Ba năm qua vì cái chủ ý của bà già này, nàng đã cùng Trần Vân Thanh xa nhau suốt ba năm, kết quả bây giờ ai cũng nhìn thấy, Trần Vân Thanh trong lòng đã không còn có nàng nữa rồi.
Nếu trước đây vì lấy lý do Trần Vân Thanh thiên phú tu hành quá mức yếu kém, cần phải rèn luyện thêm thì cũng thôi, nhưng bây giờ Trần Vân Thanh đã là thiên tài, như vậy bà lão này còn bắt nàng chờ.
Nếu mà cứ tiếp tục chờ đợi như thế này, chỉ e không đến ba năm, chỉ vài tháng nữa Trần Vân Thanh đã cùng Ngô Tiểu Diễm hay Lưu Tố Hiền kết hôn sinh con mất rồi, khi đó gặp lại thì còn có ý nghĩa gì nữa đây.
'Thì chính tôi muốn có kết quả như vậy mà..!' Huyền Cô trong lòng mắng thầm.
Ở đây ba năm cùng Lăng Tĩnh Y, bảo hộ cho cô ta, chưa khi nào trong lòng nàng không mong chờ Lăng Tĩnh Y rời bỏ Trần Vân Thanh, hay Trần Vân Thanh bỏ Lăng Tĩnh Y, lấy vợ sinh con sống đến hết kiếp.
Trong mắt của nàng, Trần Vân Thanh không hề xứng đôi với lại tiểu thư nhà nàng, dù hiện nay Trần Vân Thanh đã không còn là phế vật, mà là một thiên tài cũng là như thế.
Kế hoạch của nàng đã thành công quá nữa, ai mà ngờ được trong vòng một năm trở lại đây Trần Vân Thanh lại gặp được cơ duyên to lớn, thoát thai hoán cốt như vậy đâu chứ.
"Tiểu thư..! Chí ít Trần Vân Thanh cũng phải đột phá Yêu Hoàng, nếu như không, gia tộc sẽ không có chấp nhận y..!" Huyền Cô cố gắng nặng ra một cái nụ cười thật tươi, cung kính lên tiếng nói.
"Yêu Hoàng...? Gia tộc..?" Nhắc đến chuyện này, Lăng Tĩnh Y không khỏi có chút lặng người.
Gia tộc chính thống của nàng là một cái thế lực rất cường đại, nó nó là đỉnh tiêm của thế giới này cũng khó quá.
Nàng lại là thiên kim tiểu thư dòng chính của gia tộc, hôn nhân đại sự khó có thể do mình tự quyết định.
Nói thật như bây giờ bên kia gia tộc mà biết được nàng yêu Trần Vân Thanh, e là không chỉ một mình Trần Vân Thanh gặp tai ương, mà toàn bộ gia tộc cùng những người xung quanh y cũng không thể có kết cục tốt đẹp gì.
"Yêu Hoàng thì Yêu Hoàng..! Khi đó để tôi xem còn có người nào dám ngăn cấm tôi đến bên cạnh của Vân Thanh ca ca nữa..!"
Nghĩ đến sự hùng mạnh của gia tộc, Lăng Tĩnh Y lần này là chịu thua, nàng có thể không quan tâm đến an nguy của mình, nhưng mà không thể không lo lắng cho sự an toàn của Trần Vân Thanh cho được.
Có điều nàng cũng tuyệt đối tin tưởng vào thiên phú của Trần Vân Thanh.
Nàng không biết Trần Vân Thanh đã gặp phải cơ duyên gì, nhưng chắc chắn nó sẽ không yếu hơn Thánh Cấp, nếu không sẽ không thể nào trong một thời gian ngắn lại có tốc tăng trưởng khủng khiếp đến như thế.
Theo nàng nghĩ, nếu có thể duy trì được tốc độ tu luyện như bây giờ, Yêu Hoàng cảnh giới không thể làm khó Trần Vân Thanh, ngay cả Yêu Đế hay Yêu Thánh y cũng có thể tu luyện đến, khi đó nàng xem còn có người nào dám ngăn cản nàng cũng Trần Vân Thanh ở bên nhau nữa đây.
"Tiểu thư..! Có điều này tôi phải lưu ý với cô..! Không được tiếp tục truyền thụ tuyệt học Kim Long Bảo Điển cho Trần Vân Thanh nữa, nếu không tôi sẽ ra tay đem căn cơ của y phế đi..!"
Huyền Cô như hiểu được trong lòng của Lăng Tĩnh Y muốn tính toán tiếp theo làm cái gì để giúp đỡ cho Trần Vân Thanh, nên là nàng thận trọng lên tiếng cảnh báo.
Cô gái nhỏ này vì yêu Trần Vân Thanh đến độ mất hết cả lý trí đi rồi, ngay cả tuyệt học của gia tộc mà cô ta cũng cả gan truyền lại cho Trần Vân Thanh.
Vạn tộc được chia vào từng tiểu thế giới, cầu sinh, lấy chủng tộc khác làm quân lương lên cấp, mỗi chủng tộc cần trong 100 ngày thông quan thế giới để đi lên thế giới cao hơn, sát phạt cùng tiến hóa cho đến khi đủ tư cách tranh đoạt thần cách, châm lửa thần hỏa, trở thành tân thần chi... mời đọc
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]