Cô muốn mình không thẹn với lòng
*
Sáng hôm sau, Sầm Lộ Bạch thức giấc trong tiếng rung của điện thoại.
Môi trường của nhà họ Khương không tốt bằng Quân Đình. Cô ngủ rất nông, đã bắt đầu nửa tỉnh nửa mơ khi nghe tiếng chào hỏi, chuyện trò buổi sáng vang lên trong con hẻm bên ngoài tòa nhà. Ngay giây phút tiếng rung đầu tiên vang lên, cô đã chạm vào điện thoại để tắt âm theo phản xạ có điều kiện.
Đây là thói quen mà cô đã tập thành khi ngủ cùng phòng với Khương Chiếu Tuyết.
Vừa mở mắt ra, cô đã nhìn thấy ánh ban mai xuyên qua lớp rèm mỏng chiếu sáng căn phòng nhỏ và ấm áp này. Khương Chiếu Tuyết vẫn đang say giấc nồng bên gối cô. Nàng khẽ nhăn mặt, dường như bị tiếng rung làm phiền, nhưng vẫn chưa tỉnh hoàn toàn.
Đáy mắt Sầm Lộ Bạch ánh nên sự dịu dàng.
Cô cẩn thận ngồi dậy, nhìn xuống màn hình điện thoại. Trên màn hình hiển thị "Trang Tống" - quản gia trang viên Bắc Sơn của nhà họ Sầm.
Trang Tống đã đi theo Sầm Hán Thạch nhiều năm. Ông ta luôn trung thành và tận tụy với công việc, không bao giờ tham gia vào các cuộc tranh chấp của thế hệ bọn họ, chứ đừng nói đến việc chọn phe.
Liên lạc với cô vào lúc này sao? Sầm Lộ Bạch cau mày, ánh mắt đanh lại.
Cô nhẹ nhàng bước xuống giường, đi đến bên phía cửa sổ cách xa giường, thấp giọng nhận cuộc gọi.
"Chú Trang." Cô lễ phép chào hỏi.
Trang Tống cũng rất lịch sự khi nói chuyện điện thoại, chào hỏi: " Làm phiền giờ giấc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-lo-thanh-sac/485142/chuong-66.html