Chưa bao giờ Khương Chiếu Tuyết hiểu được cảm giác trân trọng hơn từng giây phút được ở bên Sầm Lộ Bạch.
Nàng lặng lẽ đứng tại cửa, lướt qua các bài báo trên điện thoại di động cho đến khi mùi thơm xộc thẳng vào mũi và cánh cửa phòng tắm được Sầm Lộ Bạch mở ra.
Nàng vô thức đứng thẳng người, quay người lại nhìn Sầm Lộ Bạch.
Sầm Lộ Bạch búi tóc, không trang điểm, mặc áo phông và quần đùi đứng sau cánh cửa, lộ ra vóc dáng mảnh mai.
Chiếc áo phông đen lót tôn lên làn da trắng như tuyết của cô, vô cùng mịn màng. Phần tóc được búi lên tô điểm thêm cho chiếc cổ thiên nga. Quần đùi và áo phông cũng khiến vòng eo thon gọn và đôi chân dài miên man của cô lộ rõ hơn. Sự xuất sắc này gợi nên vẻ đẹp mềm mại, dịu dàng, khác hẳn nét đẹp quý phái, đoan trang thường ngày.
Khương Chiếu Tuyết nhìn đến nỗi không chớp mắt.
Sầm Lộ Bạch kỳ quái:" Sao vậy?"
Khương Chiếu Tuyết bỗng cảm thấy tiếc nuối, tự hỏi không biết thuở còn trẻ, lúc chưa trở thành một Sầm tổng như bây giờ, Sầm Lộ Bạch có trông như thế này không.
Nàng lắc đầu, cười nhẹ và nói:" Không có gì, em chỉ cảm thấy kiểu tóc búi của chị rất đẹp."
Sầm Lộ Bạch cong môi, vẻ mặt vẫn bình thản, nhưng lại âm thầm ghi tạc vào lòng.
Cô nói:" Đến lượt tôi đợi em."
Khương Chiếu Tuyết bật cười:" Không cần đâu ạ." Nàng không cảm thấy ngại.
Sầm Lộ Bạch vẫn kiên trì:" Tôi sợ em sẽ bị chuột tha đi."
Khương Chiếu Tuyết:"..."
Sao lại nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-lo-thanh-sac/485141/chuong-65-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.