Quỷ xui xẻo luôn ám nàng đã bỏ đi thật rồi sao?
Mới lạ!
Âu Dương Liên lê theo cái chân bị thương, vẻ mặt tức giận đi từng bước một về hướng nhà nghỉ mà cô ngủ tạm.
Thật là đồ vô lại chết tiệt, cô bị thương chính là chân chứ đâu phải tay. Ánh mắt hay là đầu óc, dựa vào đâu mà bắt buộc cô xin phép năm về nhà nghỉ ngơi? Thật là tức chết cô mà!
Được, muốn cô nghỉ ngơi phải không? Vậy cô sẽ như mong muốn của bọn họ nghỉ đến khi chân hết đau rồi mới tiếp tục đi làm, dù sao phép năm của cô nhiều như vậy không nghỉ hết không ngừng. Về phần trong lúc đó nếu bọn họ có việc muốn tìm cô hỗ trợ giải quyết, tốt nhất nên tự cầu nhiều phúc, bởi cô sẽ từ chối không tiếp toàn bộ điện thoại của công ty gọi đến, bao gồm cả cuộc gọi của đồng nghiệp. Dù sao mọi người tự trông nom là được rồi!
Cô giận không ngớt vừa đi vừa nghĩ, hoàn toàn không chú ý tới có người đỗ xe trên đường bước xuống, cũng cực kỳ bại hoại sải bước hướng về phía cô.
“Cô rốt cuộc là chạy tới chỗ chết tiệt nào đó?”
Đột nhiên người bị cản lại, lại bị lớn tiếng rít gào gầm lên giận dữ, tình huống đột ngột phát sinh này làm cho cô bị dọa cả người nhảy dựng về phía sau, tức thì mất đi cân bằng, hoàn hảo là La Kiệt nhanh tay lẹ mắt, ôm chặt vòng eo của cô mới làm cho cô thoát khỏi bị ngã.
“Cô làm cái quái gì vậy? Chẳng lẽ còn muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-lau-kim-chu/25087/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.