Bên ngoài quán trọ thoạt nhìn cũ cũ kỹ kỹ, trang bị bên trong cũng rất cũ, nhưng chỉ cần người có thể ở được, có nước ấm để có thể tắm rửa, hơn nữa phí ăn ở tương đối rẻ, vậy là đủ rồi.
Âu Dương Liên không lãng phí nhiều thời gian cho việc tự trào phúng bản thân và hối hận, ngồi trên taxi, sau đó theo trí nhớ cô tìm được một gian nhà để ngủ trọ lân cận đó, rồi ngựa không dừng vó xuất môn đi tìm nhà, mà ngoài tìm nhà ra, cô còn phải tìm việc làm thêm mới có thể ứng phó với quẫn cảnh trứng chọi đá của cô lúc này, bởi vì trước mắt toàn bộ tiền gửi ngân hàng của cô chỉ có ba mươi ngàn.
Vì tiết kiệm chi phí giao thông, cô quyết định lấy khoảng cách từ nơi ngủ trọ hiện tại đến công ty làm phạm vi ưu tiên để tìm kiếm, đi bộ trong từng phố lớn ngõ nhỏ tìm người có yêu cầu và quảng cáo thuê nhà.
Cô không nhớ chính xác cuối cùng mình đã tìm trong bao lâu, chỉ biết là lúc cô bắt đầu thì mặt trời còn treo cao trên bầu trời, mà bây giờ thì đã đầy sao.
Cô cũng không nhớ chính xác tổng cộng đã đến mấy gian nhà, gọi bao nhiêu cuộc điện thoại, gặp mấy người chủ thuê nhà, chỉ biết là cô đi đến lúc hai chân như nhũn ra mà kết quả là con số không.
Bụng thật đói, miệng thật khát, chân lại rát nhưng lòng càng mệt. Cô thật sự nghi ngờ mình có phạm Thái Tuế hay không, nếu không tại sao có thể có nhiều vận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-lau-kim-chu/25086/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.