Ứng Vô Nhai xưa nay rất cường thế, luôn dùng thủ đoạn độc ác, giết gà dọa khỉ, mới có thể làm cục diện ổn định. Nhưng mà, thế cục ổn định này, đã bắt đầu sụp đổ.
Một gã tộc đệ vội vàng chạy vào:
- Đại nhân, thân vệ bên ngoài, toàn bộ bị đánh tơi bời, bây giờ đều chạy trốn. Còn có, mười vạn thành vệ của Vân Tụ Thành, trên có tướng lãnh, dưới đến vệ sĩ, đều chạy tứ tán, hiện tại, hệ thống phòng ngự của Vân Tụ Thành, đã gần như hỏng mất.
- Đại nhân...
Một đám Ứng gia đệ tử chạy vào, tin tức mang đến đều là tin xấu.
Biểu tình của Ứng Vô Nhai không ngừng biến hóa. Hiển nhiên, phẫn nộ trong nội tâm của hắn, cũng tới một đỉnh điểm. Vốn, Ứng Vô Nhai cảm thấy, hắn làm Đà chủ rất thành công, ở Thiên Thương phân đà nói một không hai, cho tới bây giờ, không có người nào dám khiêu chiến quyền uy của hắn.
Không nghĩ tới, hôm nay Nhậm Thương Khung chỉ nói mấy câu, lại làm cho toàn bộ sắp xếp của hắn tan rã. Nếu không phải chuyện đã phát sinh ra, trước đó ai nói, Ứng Vô Nhai hắn sẽ cười khảy bỏ qua.
Ứng Vô Nhai cười rộ lên:
- Hỗn loạn mới thấy chân tâm. Chư vị đối với ta trung tâm, ta xem ở trong mắt. Còn những tên kia, sau này Đà chủ sẽ tính sổ với bọn hắn. Hừ, xem như Nhậm Thương Khung này có ba đầu sáu tay, là Cung phụng của Bách Thảo Đường, thì tính sao? Các ngươi nghĩ rằng, Ứng Vô Nhai ta sẽ thúc thủ chịu trói sao?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-hu-than-vuong/1382092/chuong-323.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.