Hơn trăm đạo kiếm khí màu lam bao phủ toàn thân Mông Dã, chỉ cần hơi có dị động thì nhất định sẽ làm cho hắn bị thương rồi bị đánh bay ra ngoài.
Cho dù Mông Dã không muốn thừa nhận, thế nhưng hắn vẫn phải thở dài một tiếng, chênh lệch giữa bọn họ quả thực quá lớn. Rốt cuộc một tu sĩ phải có tu vi thần thức và phân tâm thuật thế nào thì mới có khả năng đồng thời nắm trong tay hơn trăm đạo kiếm khí ẩn chứa Nhập vi đạo, ngẫm lại quả thực cũng quá kinh khủng.
Nhưng trừ Hải Tinh và Vương Kỳ ra, các tu sĩ kia cũng không biết, chuyện thuần thục nắm trong tay hơn trăm đạo kiếm khí này, nửa năm trước Lâm Dịch cũng đã đạt đến rồi.
Như vậy, nửa năm còn lại thì sao?
Lưu Diệp nhìn thấy Mông Dã bị thua, trong lòng căng thẳng, con ngươi chuyển động, miệng hét lớn một tiếng:
- Mọi người mau đuổi chín tu sĩ còn lại này ra ngoài, lát nữa chúng ta cùng nhau trợ giúp Mông sư huynh! Mộc Thanh cũng chỉ có nắm trong tay hơn trăm đạo kiếm khí mà thôi, chúng ta phân ra ba trăm tên tu sĩ đã đủ để chế trụ được hắn rồi! Mọi người không cần sợ hãi, chỉ là một tu sĩ Trúc Cơ trung kỳ mà thôi, cho dù có mạnh mẽ tới đâu thì có thể nghịch thiên được hay sao?
Nghe thấy những lời này của Lưu Diệp, sắc mặt của các tu sĩ bị vây vào giữa có chút khó coi, bọn họ có thể kiên trì đến bây giờ ở dưới sự vây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-hu-kiem-than/3218932/chuong-155.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.