Lâm Dịch vân đạm phong khinh nói một câu lại làm cho trong lòng Mông Dã căng thẳng, hô hấp chợt dừng lại, hắn có thể cảm giác được, người này sắp xuất thủ!
Ánh mắt của Lâm Dịch vô cùng bình tĩnh, không có chút gợn sóng nào, nhưng Mông Dã lại cảm giác da đầu tê dại từng đợt, tóc gáy trên người dựng đứng, một loại cảm giác nguy cơ trước nay từng có trong nháy mắt đã buông xuống người hắn.
Mới vừa rồi Lâm Dịch còn là người nho nhã, nhìn như rất bình thản, nhưng chớp mắt lại giống như một thanh lợi kiếm ra khỏi vỏ, tản ra một cổ khí tức sắc bén.
Mông Dã không dám khinh thường, trực tiếp lấy ra một cái búa lớn ở trong túi trữ vật, sáng bóng, trên búa để lộ ra hàn khí lạnh lẽo, ở cán búa được khắc từng vòng hoa văn, nhìn qua phong cách cổ xưa, dường như là một kiện binh khí có chút lai lịch.
Mông Dã xuất ra cái búa lớn này, trong lòng cũng trở nên kiên định hơn rất nhiều, hắn trầm giọng nói:
- Liệt Địa Phủ của ta chính là thứ do cơ duyên đoạt được, trình độ bền bỉ không thua gì Đan Khí, Mộc sư đệ cẩn thận.
Thân thể của Mông Dã vốn đã khôi ngô, cầm trong tay Liệt Địa Phủ lại giống như thiên thần hạ phàm, càng để lộ ra vẻ uy mãnh và khí phách.
Lâm Dịch mỉm cười, xòe bàn tay ra, trong lòng bàn tay hiện lên một luồng kiếm khí màu lam, đầu ngón tay khẽ búng, trực tiếp bắn về phía Mông Dã.
Hóa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-hu-kiem-than/3218931/chuong-154.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.