🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Sau khi cùng bà ăn xong bữa cơm cả hai người ở lại chơi đến chiều cùng ăn chung với bà bữa cơm mới rời nông thôn trở lại thành phố. Bà dù không nở nhưng cũng không còn cách nào, bà chỉ im lặng nắm tay Tần Nguyệt và Tống Cận Trạch ra đến bãi đỗ xe trong suốt chặn đường đến bà không lên tiếng cũng không khóc lóc đòi anh phải ở lại nhưng cô đã thấy tuy bà không nói nhưng cô đã thấy trong ánh mắt của bà chứa sự cô đơn, buồn bã bà không dám nói bởi vì bà biết công việc của anh rất bận rộn.



Nhìn ánh mắt cô đơn ấy Tần Nguyệt không thể nào không quan tâm đến, cô ngồi bên ghế lái phụ nhìn bà đang vẫy tay chào tạm biệt. Chiếc xe dần dần lăn bánh, hai tay Tần Nguyệt cô suy nghĩ điều gì liền nhoài người ra ngoài cửa xe mỉm cười.



- " Nhất định cháu sẽ đến thăm bà ".



Ánh mắt bà dần nhoè đi gật đầu nói lớn.



- " Được ".



Quay lại chỗ ngồi, tâm trạng Tần Nguyệt tốt lên hẳn cô nở một nụ mỉm cười thoả mãn không hiểu tại sao khi thấy bà buồn bã, cô đơn như vậy Tần Nguyệt không thể chịu được mà mềm lòng.



Một màn này đều được Tống Cận Trạch nhìn thấy.



- " Cảm ơn em ".



Hai mắt của cô trợn tròn, vẻ mặt không dấu khỏi kinh ngạc, quay sang nhìn anh chớp chớp hai mắt hỏi lại:



- " Anh mới nói cảm ơn tôi sao??? ".



Đây là lần đâu tiên Tần Nguyệt nghe chính

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-em-ve-lam-vo/2584161/chuong-35.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.