Tần Nguyệt: “Này! Cận Trạch chỗ đó không được đụng vào”
Tống Cận Trạch: “Chỗ nào cơ! Chỗ này à!”
Tống Cận Trạch giả vờ ngu ngơ, vẻ mặt không hiểu cô đang nói là chỗ nào. Vừa nói anh vừa nhào nắn đôi thỏ bông trắng nõn. Tần Nguyệt ngượng ngùng muốn đẩy tay anh ra nhưng Tống Cận Trach không cho phép.
Tần Nguyệt: “Này! Em là bệnh nhân. Anh không được ngược đãi bệnh nhân.”
Tống Cận Trạch vẫn đúng tư thế như cũ, khuôn một chút thay đổi cũng không có, bàn tay vẫn miệt mài làm việc.
“Ngược đãi? Anh nào dám.” Bàn tay lại ra sức bóp mạnh thêm một chút.
Tần Nguyệt ngượng đỏ cả mặt, nói thế nào cái tên vô sỉ trước mặt vẫn bộ mặt không hiểu chuyện gì.
Tần Nguyệt: “Chúng ta đang tắm đấy.”
Tống Cận Trạch: “Phải! Đang tắm.”
Vẻ mặt đầy thỏa mãn kia khiến Tần Nguyệt ngượng ngùng càng lợi hại.
“Tống Cận Trạch tên khốn kiếp nhà anh đi chết đi…” Vội vàng đẩy bàn tay của Tống Cận Trạch, Tần Nguyệt hét lớn vào mặt anh, vang vọng khắp cả căn biệt thự.
Đôi lông mày của Tống Cận Trạch khẽ nhướn lên bộ mặt như hiểu rõ rồi, liền vội vàng buông bàn tay ra. Dáng người nhỏ nhắn như thế lại có thể có nội lực la lớn như vậy, anh không tiếp tục trêu Tần Nguyệt nữa, bắt đầu công việc “tắm” cho cô. Tống Cận Trạch cố gắng kiềm chế cơn dục vọng trong người, anh cũng không trực tiếp đè người bệnh ra được đợi thương tích của cô ổn định anh nhất định không buông tha
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-em-ve-lam-vo/2584126/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.