Vương Lệ không nhớ đã bao lâu rồi không ai nhắc đến chuyện này.
Rõ ràng Triệu Huyền không để ý đến tình cảm hay tình thế của người khác. Cô hỏi thẳng những gì liên quan đến vụ án mà không quan tâm đến cảm xúc của Vương Lệ.
“Tất cả là lỗi của tôi, tất cả... Tôi có lỗi với Bạch Lộ.” Vương Lệ ôm mặt, dường như không còn mặt mũi nào khi phải đối mặt với chuyện này.
Cô ta cảm thấy hổ thẹn khi phải đối diện với Chu Bạch Lộ.
Mười năm trước, con gái của Chu Học Nghĩa và Vương Lệ, Chu Bạch Lộ, lúc chơi đùa ở ven sông đã trượt chân ngã xuống nước. Hôm đó là buổi dã ngoại mùa thu của nhà trẻ. Vào giữa trưa cuối tháng 9, thời tiết vẫn còn nóng nực. Lợi dụng lúc giáo viên không chú ý, Chu Bạch Lộ đã lén chạy ra bờ sông nghịch nước.
Nhưng địa điểm dã ngoại này là một công viên trong rừng, độ sâu của nước không giống như hồ bơi mà Chu Bạch Lộ thường chơi. Độ sâu 3m của con sông dễ dàng cướp đi mạng sống của một cô bé 5 tuổi.
Khi đội cứu hộ tìm thấy Chu Bạch Lộ, cô bé đã biến thành một thi thể lạnh lẽo rồi.
“Nếu nó không biết bơi thì nó đã không xuống nước!”
Đó là câu đầu tiên Chu Học Nghĩa nói khi đến hiện trường sau sự việc, nó cũng đã trở thành cơn ác mộng mà Vương Lệ không thể nào quên.
Chu Học Nghĩa rất yêu thương con gái, ông ta cho cô bé học ở trường mẫu giáo tốt nhất. Dù nhà trường và công ty bảo hiểm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-duoc-roi-ho-linh/4629678/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.